TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 144

Lúc bấy giờ tôi mừng rỡ vô cùng, nhưng chưa biết nói thế nào cho

phải, đành chỉ hỏi:

- À, anh Nhuận Thổ, anh đã đến đấy à?...

Thật ra, tôi còn có rất nhiều chuyện để nói tiếp, tưởng chừng có thể

tuôn ra như nước chảy: nào là chim chào mào, nào là cá nhảy, vỏ sò, tra...,
nhưng không biết hình như có cái gì chẹn lại, chỉ loanh quanh trong đầu óc,
không thốt ra thành lời được.

Nhuận Thổ đứng dừng lại, nét mặt vừa hớn hở vừa thê lương, môi

mấp máy, nhưng cũng nói không ra tiếng. Rồi bỗng anh lấy một dáng điệu
cung kính, chào rất rành mạch:

- Bẩm ông!

Tôi như điếng người đi. Thôi đúng rồi! Giữa chúng tôi đã có một bức

tường khá dày ngăn cách. Thật là bi đát. Tôi cũng nói không nên lời.

Anh ta ngoảnh đầu lại gọi:

- Thủy Sinh. Con không lạy ông đi kìa!

Anh liền kéo đứa bé nấp sau lưng anh ra. Trông nó giống hệt anh hai

mươi năm về trước, chỉ điều vàng vọt, gầy còm hơn một tí, và cổ không
đeo vòng bạc mà thôi.

- Thưa, đây là cháu thứ năm đấy à! Chưa đi đâu bao giờ, cứ thấy ai là

lẩn tránh...

Mẹ tôi và cháu Hoằng chừng đã nghe thấy tiếng, từ trên gác đi xuống.

Anh Nhuận Thổ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.