TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 152

- Đấy xem, còn nói nhà giáo mà đi đòi tiền lương là bần tiện nữa

không! Cái hạng ấy có lẽ đến cái việc tầm thường là người thì phải ăn cơm,
nấu cơm thì phải có gạo, mua gạo thì phải có tiền, chắc cũng không biết!

- Phải. Không có tiền thì làm sao mua gạo được, không có gạo thì làm

sao thổi cơm được!

Ông ta phụng má ra, hơi buồn vì thấy câu nói đó của vợ gần như bắt

chước mà phụ họa cái thuyết "một chín một mười" của ông ta. Sau đó, ông
ta quay mặt sang chỗ khác. Theo thói quen, như thế là ông ta tuyên bố cuộc
thảo luận giữa hai vợ chồng đến đây là chấm dứt.

Mãi đến cái hôm trời rét gió lạnh, các ông giáo kéo nhau đi đòi Chính

phủ trả lương và bị lính Chính phủ đánh đập vỡ đầu chảy máu ở trước cửa
Tân hoa môn (2) lầy lội, lúc đó Chính phủ mới đành phải trả cho một ít.
Ông Phương Huyền Xước không phí một chút hơi sức nào mà cũng lĩnh
được tiền, trả được ít món nợ cũ. Nhưng ông ta cũng vẫn còn lại một số nợ
khá lớn chưa thanh toán được, bởi vì lương về chức quan của ông ta, Chính
phủ cũng đang thiếu. Lúc bấy giờ, cả những ông quan thanh liêm cũng dần
dần cho rằng thiếu tiền luơng thì không thể không đòi được, huống chi ông
Phương Huyền Xước lại kiêm giáo viên nữa, tự nhiên ông ta càng đồng
tình với bên giáo giới. Cho nên lúc mọi người chủ trương tiếp tục bãi khóa,
mặc dù ông ta vẫn không đến họp, nhưng sau đó ông ta vui vẻ thành tâm
theo nghị quyết chung.

-----

(2)Tân hoa môn tức là cửa chính của Tổng thống Trung Hoa dân quốc

thời Chính phủ Bắc Dương, ở tây Bắc Kinh đường Trường An.

Nhưng rồi Chính phủ lại phát tiền, và nhà trường lại mở cửa. Có điều

mấy ngày trước đây, Tổng hội học sinh lại viết một lá đơn đệ lên Chính phủ
nói rằng: "Nếu thầy giáo không lên lớp thì không nên trả số tiền lương còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.