TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 154

không phải là "sở trường" của ông ta. Vả lại ông ta rất ngại gặp mặt những
kẻ nắm quyền về kinh tế. Những kẻ đó chỉ khi họ mất thế đi rồi, khi tay họ
cầm cuốn Đại thừa khởi tín luận (3)giảng Phật học rồi, thì lúc ấy cố nhiên
họ cũng hòa nhã dễ gần, chứ như khi họ còn giữ cái địa vị cao quý đó thì họ
vẫn có cái bộ mặt Diêm Vương, xem ai cũng là nô lệ, và tự cho họ có
quyền sinh sát đối với những kẻ vô danh tiểu tốt. Vì thế mà ông ta không
dám gặp mặt và cũng không muốn gặp mặt họ. Với cái thái độ đó, tuy có
lúc ông ta cũng cảm thấy mình là cao ngạo nhưng đồng thời ông ta cũng
thường nghĩ rằng kỳ thực mình không có bản lĩnh gì nên mới sinh ra thế.

-----

(3) Một cuốn sách dậy về Phật giáo của Ấn Độ dịch ra tiếng Trung

Quốc từ đời Đường.

Người ta vay đông vay tây rồi cũng qua được tết này tết khác. Nhưng

so với trước, ông Phương Huyền Xước đã túng thiếu lắm rồi. Cho nên
không cần phải nói đến thằng bé sai vặt trong nhà, hay là các hàng quán
ông ta thường đi lại mua bán, ngay cả bà vợ ông ta dần dần đối với ông ta
cũng không ra vẻ kính nể ông ta nữa. Cứ xem cái việc bà ta gần đây không
phụ họa với ông ta mà thường xuyên đưa ý kiến riêng ra, lại có những cử
chỉ đường đột nữa, thì cũng có thể rõ. Buổi trưa ngày mồng bốn tháng năm
Âm lịch, ông ta vừa bước chân về đến nhà thì bà ta đã giúi vào mũi ông ta
một tập giấy đòi nợ. Đó là chuyện trước kia chưa từng có.

Bà ta nói mà không nhìn mặt ông ta:

- Cộng tất cả lại phải có một trăm tám mươi đồng mới trả hết. Lương

lĩnh chưa?

- Hừ, mai tôi sẽ xin từ chức. Phiếu lương họ đã lĩnh về rồi, nhưng đại

biểu đại hội đòi tiền lương không chịu phát. Lúc đó thì họ nói không phát
cho những ai không đi đòi, sau lại nói phải thân hành đến tìm họ mà lĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.