TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 157

năm mười đồng thì ông ta mặt nhăn như bị, y như là mình nắm một nắm
muối nhét vào miệng không bằng, nói nào là chưa thu được tiền nhà, nào là
buôn bán thua lỗ, lại nói có thân hành đến lĩnh lương trước mặt đồng
nghiệp cũng chả sao, rồi tức thì khuyên mình cứ đi mà lĩnh.

Nhưng bà Xước không có vẻ gì là bực tức cả, chỉ lạnh lùng nói:

- Gần tết nhất như thế này rồi, ai mà người ta cho vay mượn!

Ông Xước cúi đầu xuống, cũng cảm thấy chuyện đó không lấy gì làm

lạ thật, huống nữa chỗ ông ta với ông Kim Vĩnh Sinh vốn cũng chẳng thân
thiết gì. Rồi ông ta sực nhớ đến việc cuối năm ngoái, có người đồng hương
đến vay ông ta mười đồng bạc, lúc đó, ông đã cầm phiếu lương của sở
trong tay rồi, nhưng vì sợ người kia sau này vị tất đã giả nên ông ta làm bộ
buồn rầu, nói rằng sở chưa phát lương, quả thật "muốn giúp nhưng không
biết làm sao mà giúp", thành ra người kia phải ra về tay không. Tuy lúc đó,
ông ta không thể nhìn thấy được bộ mặt giả vờ của ông ta như thế nào,
nhưng cũng cảm thấy hết sức lúng túng, môi hơi run run, đầu cứ lắc đi lắc
lại.

Được một lát, như sực nhớ ra điều gì ông ta ra lệnh bảo thằng nhỏ lập

tức ra phố mua chịu một chai Liên hoa Bạch. Ông ta biết, ngày mai mình sẽ
trả nợ, nên nhà hàng không dám không cho mua chịu, nếu không cho mua
chịu, ngày mai một xu cũng không trả. Sự trừng phạt đó, chúng nó phải
chịu.

Mua chịu được Liên hoa Bạch rồi, ông ta uống luôn hai chén, mặt

đang xanh nhờn bỗng đỏ ửng lên. Ăn xong cơm, ông ta lại có ý phấn khởi,
châm một điếu Caramel hảo hạng, cầm cuốn Thường thí tập (5)để trên bàn,
nằm xuống giường định xem.

-----

(5) Thường thí tập là tập thơ của Hồ Thích, xuất bản năm 1920.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.