TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 195

Rồi thím nức nở nghẹn ngào, nói không ra lời.

Thím Tư lúc đầu còn chần chừ, nhưng khi nghe kể chuyện xong, thì

quầng mắt cũng đỏ lên, suy nghĩ một lát, rồi bảo thím Tường Lâm xách giỏ
và gói áo quần xuống nhà dưới. Bà Vệ thở ra một cái như người cất được
gánh nặng trên vai. Còn thím Tường Lâm thì có vẻ khoan khoái hơn lúc
vừa đến. Không cần phải chỉ dẫn, thím tự sửa soạn giường chiếu, quen
thuộc lắm rồi. Từ đó, thím lại đến Lỗ Trấn ở thuê.

Người ta vẫn gọi thím là thím Tường Lâm.

Nhưng lần này, cảnh ngộ thím thay đổi khác trước nhiều lắm. Đến ở

được hai ba hôm, thì chú thím Tư thấy thím tay chân không được lanh lợi
như trước nữa, lại dặn gì quên nấy, mặt cứ đờ đẫn ra như mặt người chết, cả
ngày không được một tiếng cười. Nghe giọng điệu thím Tư, biết thím Tư có
ý không bằng lòng lắm. Lúc thím Tường Lâm mới đến, tuy chú Tư cũng
chau mày lại như lần trước, nhưng thấy lâu nay khó thuê ra người ở gái,
nên chú cũng không phản đối gì mấy. Chú chỉ dặn riêng thím Tư rằng, con
người như thế thì cũng đáng thương thật, nhưng vì đã làm bại hoại phong
hóa nên chỉ dùng làm việc thường đỡ đần tay chân thôi, chứ khi tết nhất,
cúng đơm, chớ để cho mó tay vào. Cỗ bàn nhất thiết phải tự tay mình làm
lấy, không thì dơ dáy bẩn thỉu, và ông bà ông vải không hưởng đâu!

Trong nhà chú Tư thì việc quan hệ nhất là giỗ Tết. Trước kia, khi trong

nhà có giỗ tết là thím Tường Lâm bận rộn nhất, nhưng bây giờ thì thím lại
hết sức rảnh rang. Thấy chiếc bàn đã khiêng ra đặt giữa nhà và tấm vải màu
đã treo lên, thím nhớ ngay phải đem cốc chén và đũa bày ra theo thường lệ.

- Thím Lâm! Thím cứ để đấy cho tôi! - Thím Tư vội vàng nói.

Thím Tường Lâm sượng sùng, vội thụt tay lại, rồi lại đi rìm đôi đèn

nến.

Thím Tư lại vội vàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.