TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 285

mấy người đi vào dòm; trở ra họ nói rằng, anh đi vào buồng bà cụ, rồi nằm
dài trên giường và hình như đã ngủ thiếp đi rồi.

Cách hai ngày sau, tức là trước khi tôi lên đường về tỉnh một ngày, thì

nghe người làng bàn tán dữ quá. Họ nói rằng anh sẽ đem già nửa đồ đạc
trong nhà đốt cho bà cụ, còn bao nhiêu sẽ cho người ở gái, là người đã hầu
hạ bà cụ lúc còn sống, và nay bà cụ chết đi thì chị ta lại cũng đã đưa bà cụ
ra tận huyệt. Mà cả cái ngôi nhà cũng để cho ở đấy luôn, muốn ở đến lúc
nào thì ở. Bà con thân thích đều can ngăn nói rát hơi bỏng cổ cũng chẳng
ăn thua gì.

Có lẽ cũng vì tò mò mà khi tôi ra về, đi qua cổng nhà anh, tôi lại ghé

vào chia buồn nhân thể. Anh mặc áo trắng sổ gấu, ra tiếp, nét mặt vẫn lạnh
lùng như thế. Tôi khuyên giải một hồi. Ahh chỉ vâng vâng dạ dạ, và đáp lại
vẻn vẹn mỗi câu:

- Cám ơn anh có lòng tốt...

II

Lần thứ ba, hai chúng tôi gặp nhau vào đầu mùa đông năm nọ, trong

một hiệu sách ở thành S. Cả hai bên gật đầu chào nhau, cùng một lúc, tỏ ý
là đã quen nhau rồi. Nhưng chúng tôi bắt đầu gần gũi nhau là vào cuối năm
ấy, sau khi tôi mất việc làm. Hồi đó, tôi thường đến thăm anh, một là tất
nhiên vì buồn rỗi, hai là vì nghe người ta nói, anh tuy tính lạnh lùng như
thế, nhưng lại thích chơi với những người gặp chuyện không may. Có điều,
thế sự thăng trầm không nhất định, người không may không thể không may
mãi, cho nên anh ta cũng ít khi chơi với ai được lâu dài. Lời đồn đại ấy quả
thật không sai. Tôi đưa danh thiếp vào là anh tiếp ngay. Phòng khách của
anh là hai gian nhà ăn thông nhau, chẳng bày biện gì cả. Ngoài bàn ghế, chỉ
có mấy cái giá để sách. Ai cũng nói anh là một nhà thuộc "tân đảng" ghê
lắm, thế mà trên giá sách không có tân thư mấy. Anh đã biết tôi mất việc
rồi, nhưng nói xong vài câu khách sáo, thì chủ cũng như khách chỉ ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.