TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 326

Anh.... anh cứ nói thật với em!

Tôi cảm thấy tựa hồ như nàng vừa giáng cho tôi một gậy vào đầu,

nhưng lập tức tôi trấn tĩnh được rồi nói rõ ý kiến và chủ trương của tôi, tức
là mở một con đường mới, làm lại một cuộc đời mới để cho cả hai cùng
khỏi bị tiêu diệt.

Cuối cùng tôi nói thêm mấy câu, giọng hết sức quả quyết:

- Huống chi em đã có thể không cần phải đắn đo, cứ dũng cảm mà

bước tới. Em muốn anh phải nói thật. Đúng thế. Người ta không nên giả
dối. Anh cứ nói thật ra, bởi vì... bởi vì anh không yêu em nữa. Nhưng như
thế càng hay cho em, bởi vì như thế em có thể đi tìm việc mà làm, không
phải bận lòng gì cả.

Tôi đang đoán thế nào cũng sẽ có một biến cố gì xẩy đến. Nhưng

không, nàng chỉ ngồi im lặng. Mặt nàng bỗng tái dần rồi vàng ệch ra như
người chết, rồi trong nháy mắt lại trở lại bình thường, cặp mắt nàng lại ánh
lên một niềm trong trắng, ngây thơ. Nàng nhìn quanh quẩn như đứa trẻ đói
khát tìm người mẹ hiền, nhưng nàng chỉ nhìn trong không trung, cố tránh
mắt tôi, vẻ sợ hãi lắm.

Tôi không thể ngồi nhìn quang cảnh đó mãi. May mà là buổi sáng, nên

tôi liền chạy ra Thư viện bình dân, không kể mưa ướt gió lạnh.

Ở thư viện, thấy có tờ Người bạn của tự do. Hai bài văn ngắn của tôi

đã được đăng rồi. Tôi rùng mình một cái hình như vừa tiếp được một luồng
sinh khí. Tôi nghĩ bụng: Con đường sống hãy còn nhiều... nhưng bây giờ,
chỉ mới được chừng ấy, chưa thấm vào đâu.

Tôi bắt đầu tìm gặp những người quen lâu nay không hề lui tới.

Nhưng cũng chỉ đến một vài lần thôi. Nhà họ tất nhiên vẫn ấm cúng nhưng
tôi cảm thấy lạnh buốt thấu xương. Đêm về, tôi nằm co ro trong căn nhà
của tôi còn lạnh hơn là băng giá nữa. Nỗi lạnh lẽo buốt như kim châm đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.