TUYỂN TẬP TRUYỆN NGẮN LỖ TẤN - Trang 344

- Đúng như thế đấy ạ!

Cô Ái thấy mình lẻ loi quá. Bố thì không dám nói năng gì cả. Anh em

không dám đến. Cụ Úy thì trước sau vẫn bênh vực chúng nó, cụ lớn Thất
cũng không tin cậy được, đến cậu ấm cằm nhọn hoắt rụt rè như con rận gầy
cũng chỉ là "nói hùa theo". Đầu óc rối bời nhưng cô vẫn quyết tranh đấu lần
cuối cùng nữa.

- Tại sao, đến cụ mà - trông mắt cô ta có vẻ nghi ngờ, thất vọng -

Phải... cháu biết chúng cháu quê mùa, chẳng biết gì cả. Cháu chỉ oán bố
cháu không biết nhân tình thế cố, cứ mê mẩn đi, cứ chịu theo cha con thằng
chó đểu ấy bảo gì nghe nấy. Chúng nó vội vội vàng vàng như đi báo tang
ấy, luồn lọt chỗ này chỗ khác, nịnh hót người này người khác...

Thằng chó đểu đứng im lặng sau lưng cô Ái bỗng lên tiếng:

- Bẩm, cụ lớn xem. Trước mặt các cụ mà nó vẫn cứ thế. Nó ở trong

nhà thì nó làm cho chẳng ai đứng ngồi yên được với nó. Nó gọi bố cháu là
"thằng chó già", gọi con là "chó đểu", là đứa "con hoang"...

Cô Ái quay mặt lại nói to:

- Cái con Lạm nó gọi mày bằng đứa "con hoang" đấy chứ?

Rồi quay lại cụ lớn Thất:

- Trước mặt mọi người, cháu xin nói thêm cho rõ. Nó cũng có phải là

vừa đâu. Mở miệng là mắng "con đĩ", "con giời đánh". Từ khi nó mê cái
con đĩ kia thì đến tổ tiên nhà cháu, nó cũng chửi thậm tệ. Xin cụ xét cho,
cái đó...

Cô ta rùng mình một cái, vội dừng lại, không nói được nữa, vì cô ta

thấy con mắt cụ lớn Thất trợn tròn, cái mặt đầy đặn của cụ ngửng lên, rồi từ
cái miệng che lấp dưới chòm râu dài và nhỏ phát ra một mệnh lệnh kéo dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.