có vài bụi hoa thủy tiên và cây anh túc thảo với những chiếc lá bóng loáng
hình cái xẻng. Những bờ giậu bắt đầu đâm chồi non mơn mởn, nhìn từ xa
như thể có một làn sương xanh nhạt lơ lửng bên trên chúng. Cỏ cũng đang
phát triển xum xuê sau kì nghỉ đông của chúng, và lũ chim chóc vùng quê
đang bận rộn bay qua lại khắp đó đây như thể thời gian là một cái gì đó
đang tan chảy ra dưới ánh nắng. Thay vì trở về nhà theo con đường đã đến,
Tom quẹo qua một cánh cổng nhỏ để đi vào một cánh rừng bulô và cây phỉ
thưa thớt, và đi tới một góc của cánh đồng cỏ rộng nằm sát bên Trại Cũ.
Trong những tuần trước đã có nhiều trận mưa rào, và trong lúc đang lơ
đãng đi dọc theo con đường mòn trên đồng cỏ, anh ngạc nhiên khi nhìn
thấy một vũng nước trong một trũng đất xanh trên đồng cỏ bên dưới, nơi
trước đó không hề có một cái ao nào cả. Nước trong ao chắc chắn là nước
mưa của những ngày hôm trước. Cái ao sáng lấp lánh trải rộng phản chiếu
bầu trời, và những cây cối đang đâm chồi non mọc cách rìa của nó không
xa lắm. Anh trông thấy có hai con chim lạ đang bơi bập bềnh trên vũng
nước này. Chưa bao giờ anh nhìn thấy loại chim như thế, dù anh đoán rằng
chúng phải là những con chim biển đi lạc. Chúng trắng như tuyết, lúc này
đang nhẹ nhàng chơi đùa với nhau trong cái ao nước tình cờ đó, như thể
đây là một nơi ẩn náu hay một điểm hẹn hò mà chúng đã tìm kiếm từ giây
phút đầu tiên bước ra khỏi vỏ trứng.
Tom quan sát chúng, bất động, ngay tại nơi anh đứng, không dám ngay
cả nháy mắt vì e rằng anh sẽ quấy nhiễu cuộc chơi đùa vui vẻ của chúng.
Nhưng cuối cùng anh lấy can đảm để nhích dần từng phân lại gần cho tới
khi anh có thể nhìn thấy đôi mắt chúng sáng lóng lánh trên đầu. Màu trắng
như tuyết diệu kì trên những đôi cánh và hai cái mỏ màu đỏ san hô của
chúng phản chiếu lại trên mặt ao lăn tăn gợn sóng. Chúng có vẻ thân thiết
gắn bó với nhau trong mọi lúc. Chúng rỉa lông cánh, kêu lên những tiếng
nho nhỏ như đang vui sướng, như đang kể cho nhau nghe những điều bí
mật. Thỉnh thoảng chúng ngưng rỉa cánh và lặng lẽ lướt trên mặt nước,
dưới ánh nắng lóng lánh màu bạc. Và dù Tom tiếp tục chăm chú nhìn chúng
với sự nôn nao, điều lạ lùng là việc này không làm cho chúng hoảng sợ bay