TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 380

- Đùa, trông người không đến nỗi nào mà ăn nói thì... Có biết tại sao

tớ cho cậu mượn bút, mượn giấy nháp không?

- Chắc tại vẻ ngoài khôi ngô, tuấn tú?

- Đúng nhưng chưa đủ!

- Còn thiếu gì?

- Tại thấy cậu không mặc quần sịp! Ha ha ha!

Con bé đó cười sằng sặc rồi chạy vụt đi, rẽ vào trong cái ngõ bé tí tẹo,

sâu thăm thẳm...

Hôm sau là buổi thi vẽ chì, cụ thể hơn là vẽ mẫu nam cởi trần mặc

quần sịp. Cái này thì trong một tháng ôn luyện Tòng đã được vẽ nhiều rồi,
nên rất tự tin. Đặc thù của mấy cái môn năng khiếu này đó là thời gian thi
rất dài: 8 tiếng đồng hồ, suốt từ 8h sáng đến tận 16h chiều mới kết thúc,
buổi trưa thí sinh không được ra ngoài mà phải mang theo bánh mì, sữa,
nước uống để tranh thủ ăn ngay tại phòng thi. Tòng thấy thời gian 8 tiếng là
quá nhiều, bởi bình thường, với những bức vẽ kiểu này, Tòng chỉ cần
khoảng 4 tiếng là đủ. Vậy nên khi thời gian mới chỉ trôi qua được 2 tiếng,
Tòng đã phác xong bố cục và những đường khối cơ bản, chỉ còn đánh bóng
và tạo mảng sáng tối nữa là xong, thế nên Tòng vẽ rất nhởn nhơ, vừa vẽ
vừa nhìn quanh, nghiêng ngó vu vơ.

Nhìn mấy đứa khác trong phòng vẽ thì Tòng biết ngay đứa nào đã

được học vẽ, được ôn luyện, và đứa nào chỉ vẽ bằng bản năng. Đứa đã
được học, được luyện, dù là một tuần hoặc chục ngày thì nhìn cũng vẫn
khác, bởi nó sẽ đo tỉ lệ, phác thảo, phân mảng, chia bố cục ba phần đầu,
thân và tay chân rất bài bản, đúng quy trình. Còn cái đứa vẽ theo bản năng
thì cứ thích chỗ nào là tập trung vẽ cho xong chỗ ấy, những chỗ khác tính
sau. Có đứa mới chỉ vẽ được cái chân, có đứa được cái tay, và có đứa đã vẽ
gần xong cái đầu, đang tô mắt, kẻ râu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.