TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 467

Nói rồi cô vợ chạy tới, nhẹ nhàng thít lại cà-vạt cho chồng, rồi kiễng

chân hôn chụt vào môi chồng dịu dàng:

- Tạm biệt anh yêu! Tối về sớm với em nhé!

Ôi trời ơi! Sao tôi ngưỡng mộ và ghen tỵ với anh ấy quá! Thế mới là

vợ chứ: dịu dàng, ngọt ngào! Chả bù cho...

Tôi quay lại đằng sau thì thấy vợ tôi đang thò cổ ra từ nhà vệ sinh. Có

vẻ như vợ tôi cũng đã chứng kiến được hết cái cảnh tượng lãng mạn và tình
cảm như trên phim vừa rồi ấy. Thế cũng tốt, để cho vợ tôi biết là cô ấy còn
thua kém, còn phải học hỏi người ta nhiều. Nhưng mặt vợ tôi lúc ấy lại
không hề giống một kẻ đang biết lỗi, hoặc là đang xấu hổ khi tự thấy mình
kém cỏi, ngược lại, mặt vợ tôi vênh vênh, cái môi hơi bĩu lên như vừa thấy
một thứ gì kệch cỡm lắm. Tôi bực mình nói luôn:

- Còn bĩu môi gì? Nhìn đấy! Vợ người ta như thế chứ!

- Chuyện nhà họ. Chả liên quan!

- Ờ, chả liên quan! Nhưng em có làm được như cô ấy không?

- Sao mà em làm như cô ấy được? Em và chồng cô ấy mới chạm mặt

nhau một hai lần, chào hỏi vài ba câu xã giao, giờ tự nhiên em lao ra chỉnh
cà-vạt rồi hôn lên môi người ta, kì cục bỏ xừ!

- Không! Ý anh là, em có thể hôn tạm biệt chồng em trước khi đi làm

giống như cô ấy không?

- Được!

Nói rồi vợ tôi nhào tới, ôm chầm lên cổ tôi, chu mỏ lên. Nhưng khi nụ

hôn còn chưa kịp trao thì tôi đã lập tức đẩy vợ bật ngược trở ra...

- Trời ạ! Cái mùi gì nồng nồng, hăng hắc như mùi thuốc tẩy vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.