TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 469

- Em thấy cô ấy cắm hoa đẹp không?

- Chuyện nhà họ. Chả liên quan!

Vợ tôi trả lời cụt lủn rồi lại cắm đầu vào cái chảo, xào xào, nấu nấu.

Ờ, tôi quên mất là vợ tôi không thích hoa và không biết cắm hoa. Lần đầu
tiên và cũng là lần duy nhất tôi mua hoa tặng vợ ấy là vào hôm mùng 8-3.
Nhận bó hoa từ tay tôi, câu đầu tiên vợ tôi nói không phải là câu cảm ơn
tôi, cũng chả phải là câu khen hoa đẹp, mà là:

- Anh mua bó hoa này bao nhiêu?

- Rẻ thôi mà! Có hơn ba trăm!

- Giời ạ! Hơn ba trăm mà rẻ sao? Anh có biết hơn ba trăm ấy mua

được một bình ga, đun được hơn ba tháng hay không? Anh mua bó hoa này
thì để được mấy ngày? Rồi chỉ tổ gọi muỗi về, chỉ tổ rác nhà!

Một mùi thơm man mác kéo tôi về với thực tại, thoát khỏi cái ký ức

hãi hùng ấy. Mùi thơm quen quá! Phải rồi, là mùi nước hoa của vợ anh
hàng xóm. Cô ấy đang đứng ngay trước cửa nhà tôi, giọng ngập ngừng:

- Anh chị có bật lửa không ạ? Cho em mượn chút!

- Ờ, có đây em! Em dùng bật lửa làm gì vậy? - Tôi vừa hỏi vừa nhanh

nhảu chạy ra bàn lấy bật lửa cho cô ấy.

- Dạ! Em thắp nến ạ!

- Có mất điện đâu, sao phải thắp nến?

- Dạ! Hôm nay là kỷ niệm 3 năm ngày vợ chồng em chính thức trao nụ

hôn đầu. Em đã dành cả buổi chiều nay để cắm hoa, xếp nến, chuẩn bị
rượu, đợi lát chồng em về thì hai vợ chồng em sẽ ngồi uống rượu, nghe
nhạc, ngắm hoa dưới ánh nến lung linh và ôn lại những kỷ niệm xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.