TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 623

Nói rồi, tôi cầm lấy tay em, đưa ngón tay bị thương lên mồm tôi mút

ngon lành! Em cảm động lắm, nhìn tôi bằng ánh mắt thân thương:

- Anh không sợ máu à?

- Không! Nếu là máu của em chảy ra, thì không chỉ ở tay, mà ở bất kì

chỗ nào, anh cũng sẽ mút!

Vậy là chúng tôi yêu nhau từ đó. Có lúc chúng tôi quấn lấy nhau như

diều với gió, có khi cãi nhau như mèo với chó, nhưng cũng giống như ngàn
vạn các đôi yêu nhau khác, chúng tôi rất thích làm chuyện đó! Vài ngày mà
không được một cái là mặt cả hai đều ỉu xìu, nhăn nhó! Tình yêu của tôi và
em đẹp như mùa xuân với hoa thơm cỏ lạ, như mùa hạ với diều sáo vi vu,
như mùa thu với trời cao lồng lộng, nhưng đến mùa đông, em bỏ tôi đi lấy
chồng, để lại mình tôi trong cô đơn, lạnh lẽo tột cùng. Từ ngày em nói chia
tay, tôi vẫn lún sâu, ngập ngụa và vẫy vùng trong cái mùa đông dài dẵng,
thê lương ấy...

Thế rồi tôi điên cuồng lao vào tán gái, hòng thoát khỏi cái mùa đông tê

tái. Nhưng không hiểu vì tôi dở hơi, vì tôi xấu giai, vì tôi nghèo, vì tôi thất
nghiệp, hay vì tất cả, mà mãi tôi không thể tán được em nào! Bởi em nào
cũng vậy, sau khi nghe tôi tỏ tình thì đều lặng thinh, bịt mồm cười khúc
khích, rồi quay mặt đi chỗ khác, miệng lầm bầm: thằng thần kinh! Duy nhất
có một em, nghe xong lời tỏ tình của tôi thì không thấy em ấy chửi, mà lại
hẹn đến ngày Chủ nhật sẽ trả lời! Tôi hồi hộp đợi từng phút giây. Và dường
như, em cũng không thể chờ đợi được lâu hơn nữa, nên tối thứ 7 tôi đã thấy
em nhắn tin:

- Anh ơi! Em muốn báo cho anh một tin vui!

- Cảm ơn em! Anh chờ đợi nó cả tuần nay rồi! Em nói đi, anh nghe

nè!

- Tuần sau em lấy chồng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.