TUYỂN TẬP TRUYỆN TRÀO PHÚNG HAY NHẤT CỦA VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO - Trang 827

- Nói nhẹ nhàng không nghe à? Có lên ngựa ngay không? Hay muốn

tôi vụt cho phát nữa vào lưng như đêm qua?

Thấy Ngộ Không nổi cáu thì sư phụ đành miễn cưỡng leo lên ngựa

nhưng vẫn vùng vằng ra điều tiếc nuối. Rồi Ngộ Không cứ thế kéo ngựa đi
thẳng, Bát Giới và Sa Tăng cũng vội vã đi theo, bỏ lại cô gái phía sau với
tiếng khóc ỉ ôi ngày một xa dần. Đi được một đoạn thì lại nghe Đường
Tăng than thở:

- Ngộ Không ơi, dừng một lát, ta lại buồn đái rồi!

- Đệt, suốt ngày đái! Vừa mới lúc sáng đái rồi mà?

- Ta cũng không rõ, chắc thận có vấn đề! Đợi ta tí nhé!

Thế rồi Đường Tăng nhảy tót xuống ngựa, lật đật chạy ra chỗ lùm cây

rậm rạp để giải quyết. 5 phút, 10 phút trôi qua mà vẫn chưa thấy sư phụ đái
xong, Bát Giới sốt ruột chạy lại chỗ lùm cây kiểm tra rồi hốt hoảng kêu lên:

- Sư huynh ơi, không thấy sư phụ đâu cả!

- Chết cha, sư phụ quay lại chỗ con yêu quái rồi! Chúng ta phải nhanh

lên kẻo không kịp.

Tức thì cả 3 anh em chạy băng băng quay trở lại. Kia rồi, đúng là cái

cây con yêu quái vừa ngồi, nhưng không thấy ai cả, không thấy sư phụ,
cũng không thấy yêu quái. 3 anh em điên cuồng lùng sục khắp các bụi rậm,
các hốc cây mà vẫn chưa tìm thấy gì.

- Các anh ơi, lại đây mau, em tìm thấy vết máu!

Nghe tiếng Sa Tăng gọi, Ngộ Không và Bát Giới lập tức chạy lại. Đó

là một bãi cỏ đã bị bẹp dí, có dấu hiệu của một cuộc vật lộn rất quyết liệt
vừa diễn ra, ở gần giữa bãi cỏ vẫn còn loang một vài giọt máu nhỏ. Tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.