TUYẾT HƯ LÃO NHÂN TỊNH ĐỘ TUYỂN TẬP - Trang 62

trong lục đạo, khó ra được nổi. Ngàn kiếp, vạn kiếp mới có lại được thân
người. Tám ngàn năm sau là thời kỳ pháp diệt, chẳng còn có Phật pháp, khác
nào Bắc Câu Lô Châu, khó được giải thoát. Tám ngàn năm là còn sớm đấy.
Người thọ trăm tuổi, khi thọ báo hết chẳng vãng sanh Tây Phương, sẽ sanh
về chỗ tốt đẹp trên trời. Tầng trời thứ nhất là Tứ Vương Thiên, thọ mạng
năm trăm năm. Một ngày đêm trên trời đó bằng năm mươi năm dưới thế. Ở
trên trời hưởng mấy vạn năm phước trời, khi đọa xuống nhằm thời kỳ Pháp
Diệt, chẳng có Phật pháp, sống sống chết chết chẳng hề được nghe Phật
Pháp, chẳng ra khỏi tam ác đạo nổi, thọ khổ vạn kiếp.

---o0o---

X. Dao Bén Cắt Dứt Mối Tơ Loạn

(Ðệ tử Hoàng Khiết Di kính ghi)

Người trong cõi đời, từ xưa không ai tránh khỏi một lần chết. Dù là bậc

thế gian thánh nhân, đến lúc vẫn cứ phải chết như thế. Chỉ có bậc thánh nhân
xuất ly thế gian mới giải quyết được vấn đề sanh tử. Nhưng Ðức Phật cũng
chẳng thể ngay trong một đời liền thành Phật, mà phải do tu hành từng bước
mới chứng được Phật Quả. Cho nên nói: “Ông tu ông đắc, bà tu bà đắc,
chẳng tu chẳng đắc”.
Vì thế, quý vị phải tin là ai cũng phải chết, chỉ sợ
“chết không được thôi!” vì sau khi chết đi, ắt sẽ luân hồi trong lục đạo,
nhưng trong sáu đường, khó đạt được cõi trời, người, đọa lạc trong tam đồ
thì khổ chẳng thể nói xiết.

Duy Thức Tông lập ra cái gọi là “Tam Lượng”. Chữ Lượng có nghĩa là

“phân thốn” (phân, tấc, ý nói đo đạc), “đong” hoặc “cân”. Vật phẩm phải
dùng cái cân để cân lường thì mới có tiêu chuẩn làm cơ sở để xác định. Còn
như trong việc phân biện giữa các giáo thì lấy gì để chiết trung (chọn lọc lấy
những điểm hay, đúng)? Phải dùng Thánh Ngôn Lượng, tức là phải dùng lời
Phật dạy làm tiêu chuẩn để đo lường. Có đáp án chánh xác như thế thì tu
hành mới có cơ sở để dựa vào. Bây giờ so sánh xem chuyện tu Tịnh Ðộ của
mọi người là đúng pháp hay chẳng đúng pháp. Nếu tu đúng pháp thì là Tịnh
Ðộ Tông, tu chẳng đúng pháp thì là “loạn ty vô đầu” (tơ rối tung không thấy
đầu mối).

Chúng ta là đạo tràng Tịnh Ðộ, phải nghĩ kỹ đến tận cùng chữ Tịnh.

Người tu hành chẳng đến đạo tràng để cầu náo nhiệt, mà là cầu công đức và
thiện căn. Một câu A Di Ðà Phật là thiện căn lớn nhất. Chỉ cần quý vị niệm
đến tâm tịnh thì là sống trong Tịnh Ðộ. Nếu trong tâm chẳng tịnh, loạn tạp
lung tung thì chính là “loạn ty vô đầu” như trên đã nói. Tâm loạn như vậy thì
lúc thế này, lúc thế khác, chẳng thể đạt được lợi ích chân thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.