người thay thế. Cảnh quay sang Trần Thủ Độ.
-Chú Độ, chỉ cần chú cứu Đàm Thu, việc gì cháu cũng sẽ làm, chỉ cần
chú cứu Đàm Thu!
Trần Thủ Độ dửng dưng nhìn y, rồi đặt tay lên vai y.
-Bài học đầu tiên ta dạy cháu, là phải vô tình.
Y hất tung bàn tay ông khỏi vai mình, ánh mắt căm phẫn nhen nhóm sự
khinh miệt. Để có được quyền lực, người ta sẽ mất đi nhân tính thế này sao?
Cảnh thấy ghê sợ sự cay nghiệt nơi ngai vàng này.
Đàm Thu nghe Trần Thủ Độ nói câu đó, y phá lên cười, nụ cười cay
đắng. Y đẩy Thiên Hinh ra, vung gươm rồi lao đến như một cơn cuồng
phong thịnh nộ.
Trần Cảnh tròn mắt nhìn Đàm Thu.
Y không biết mình phải làm gì!
Dẫu sao Trần Thủ Độ vẫn là chú y.
Dẫu sao đất nước này vẫn cần có Trần Thủ Độ dìu dắt.
Dẫu căm hận ông, nhưng y biết Trần Thủ Độ thực sự là một kẻ tài năng
có thể gánh vác cả một đất nước.
Đến Trần Thủ Độ còn kinh hoàng nhìn Trần Cảnh lao vào đứng chắn
trước người ông.