TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 222

đáp xuống một chiếc giường, khắp nơi đều là màu đỏ. Y phủ lên người
nàng, cả thân người y nóng ran. Y hôn lên cổ nàng, càng lúc càng tiến sâu
xuống dưới. Tay y lần xuống đai lưng nàng, chẳng mấy chốc chiếc áo đối
khăm màu trăng non của nàng đã nằm lăn lóc trên sàn.

Thiên Hinh choàng tay ôm lấy cổ Cảnh, nàng ngửa đầu để lộ xương quai

xanh đầy mê hoặc, ngực nàng thập thò trong lớp áo yếm mỏng tang, nơi
Cảnh đang đặt những nụ hôn cháy da cháy thịt. Nàng cảm nhận rõ bàn tay
hấp tấp của Cảnh ngang dọc khắp cơ thể mình. Có lẽ y đã đợi lâu lắm rồi, y
đã tôn trọng nàng đến nỗi chống lại cả bản năng đàn ông của mình. Y thậm
chí cũng chẳng có phi tử khác.

Cảnh sau khi đã ngao du khắp cơ thể nàng, vết hoan ái để lại khắp làn da

trắng nõn, trở về với đôi môi ngọt ngào của nàng. Y hôn lên mắt nàng, hôn
đến vành tai nàng rồi ngậm lấy.

Thiên Hinh bật lên nụ cười ma mị. Y rõ là biết nàng đụng đến vành tai sẽ

nhột kia mà.

Cảnh nghe thấy tiếng cười của nàng, ruột gan lại càng sôi sục. Y thỏ thẻ

vào tai nàng, giọng khản đặc.

-Thiên Thiên, chúng ta có con nhé.

Câu nói này làm Thiên Hinh bừng tỉnh. Nàng lập tức ngưng hết mọi hành

động, bàn tay đang luồn vào tóc y cũng khựng lại. Nàng mặc cho Cảnh vẫn
hôn khắp người, tay y lần lượt cởi y phục của nàng, nàng bất động.

Lúc này nàng không thể có con. Sinh con cho họ Trần, chẳng phải sẽ bị

ràng buộc với họ Trần hay sao?

Nàng còn phải giành lại cơ nghiệp của nhà Lý.

Cảnh thấy nàng dừng lại, mở ánh mắt mờ đục nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.