TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 330

sớm rồi âm thầm thức khuya phê chuẩn hết tấu chương để sáng mai Cảnh
thiết triều. Nàng càng ngày càng gầy đi, làm Cảnh đau lòng lắm.

Đêm nay vẫn như thường lệ, Thiên Hinh đến điện Thiên An. Cảnh đến

bên chỗ nàng rồi ngồi cạnh, gục lên vai nàng.

-Ta thấy mình thật bất tài.

Thiên Hinh dịu dàng ôm lấy y, ánh mắt ôn nhu.

-Thiếp là người nhà của chàng, đây là việc thiếp nên làm.

Cảnh nhìn nàng, lòng cồn cào dậy sóng. Y thấy biết ơn nàng, trước giờ

đều biết ơn nàng.

-Ta chỉ còn mỗi mình nàng.

Giọng nói của Cảnh rất thương tâm, rất cô độc. Nàng ôm lấy gương mặt

đã tiều tụy đi nhiều của y.

-Thiếp và chàng đều đơn độc. Nhưng hơn hết, chúng ta có nhau. Chàng

đừng mãi đau buồn, hãy đứng lên làm lại từ đầu, có được không?

Cảnh nhìn quầng thâm trên mắt nàng. Y càng tự trách bản thân mình hơn.

Nếu đã không thể làm nàng vui thì chí ít cũng đừng làm gánh nặng cho
nàng. Y phải tự phê chuẩn lấy tấu chương, phải tự đứng dậy.

-Chàng đã luôn bảo vệ thiếp, đã đến lúc thiếp báo đáp chàng.

Nàng dịu dàng hôn lên trán Cảnh, khóe mắt hơi ươn ướt. Thiên Hinh là

nữ nhân mạnh mẽ nhất mà Cảnh từng gặp trong cả cuộc đời này. Không có
đả kích nào có thể quật ngã được nàng. Nàng sai rồi, trước đây y chưa từng
làm được gì cho nàng cả, chỉ toàn là dựa vào nàng thôi.

-Ta thật may mắn vì đã lấy được nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.