TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 62

Nhưng nàng chạy nhanh cách mấy, cũng không đuổi kịp ông, cứ đi qua

một ngã rẽ, lại thấy ông ấy ở một ngã rẽ phía xa.

Nàng kiên trì đuổi theo, đuổi đến hậu đình lúc nào không hay biết.

-Thiên Thiên?

Nàng nghe gọi tên, đứng sững lại.

Ông lão kia hoàn toàn biến mất.

Nàng quay lưng lại, nhìn Trần Cảnh.

Trần Cảnh vẫn như lần đầu gặp gỡ ấy, một thân hắc y, cầm chổi quét cánh

hoa rơi rụng trên lối đi. Y mỉm cười mừng rỡ, ánh mắt không biết bao nhiêu
vui mừng.

Nhưng nàng thì bất an không tả hết. Ông lão ấy đã dẫn nàng đến gặp y.

-Chúng ta thật có duyên.

Hai trăm năm cơ nghiệp nhà Lý sắp mất, chẳng lẽ có liên quan đến tên họ

Trần này sao? Nghĩ đến đây, Thiên Hinh lùi lại một bước.

-Anh làm gì ở đây?

Trần Cảnh nhìn cây chổi trong tay mình rồi cười vui vẻ.

-Đến phụ giúp chùa một tay thôi, cô đến cầu an sao?

Nam nhân này, thật sự quá đơn thuần, người này sẽ khiến nàng nước mất

nhà tan sao?

-Cô sao vậy? Không khỏe chỗ nào sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.