TUYỆT THẾ CHIÊU HOÀNG - Trang 64

-Đây là gì vậy?

-Ấy đừng động vào?

Y chụp lấy bàn tay nàng.

Thiên Hinh tròn mắt nhìn bàn tay mình nằm gọn trong tay y. Y vội thả ra,

đưa tay xoa gáy.

-À, chuyện là, nơi đây là nơi cầu phúc của những thanh niên đến tuổi lập

gia đình. Mỗi năm đều có nhiều thanh niên đến đây buộc chuông, người ta
tin là chỉ cần là nữ nhân chạm vào chiếc chuông của nam nhân nào, dù là
cách nhau hai đầu giang sơn, cũng sẽ tìm đến nhau mà kết thành phu thê.

Nàng thú vị nhìn những chiếc chuông, thì ra trong nhân gian còn có

những chuyện kì thú như vậy. Chọn vợ chồng qua mấy cái chuông sao?

Trần Cảnh hết nhìn nàng rồi nhìn bàn tay mình. Lúc nãy y mạo muội giữ

tay nàng như vậy, là sợ nàng phải duyên với một kẻ nào khác.

-Anh có tin chuyện này không?

Y ngập ngừng rồi cũng lắc đầu.

-Không, tôi không có hứng thú lắm.

Nàng nhìn lên cao, trên đầu nàng cơ man là lục lạc, chuông đồng, phát ra

âm thanh trầm ấm vui tai. Nắng xuyên qua kẽ lá, phản chiếu ánh đồng lấp
lánh. Trần Cảnh vẫn nhìn nàng, ánh mắt không thể dứt ra, mỉm cười ngây
ngốc lúc nào không hay. Thiên Hinh nhìn lên cao, tự nhiên thấy một chiếc
chuông cột thấp, lỏng dây chuẩn bị rơi xuống. Ngay phía dưới đó là Trần
Cảnh. Nàng vội chạy lại đẩy mạnh y ra, chiếc chuông rơi vào ngay giữa bàn
tay nàng.

Trần Cảnh hết hồn nhìn lên đầu, rồi lại nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.