TUYỆT TÌNH CA - Trang 20

nhau. Đây là một phương tiện chuyên chở vừa nhàn nhã vừa thoải mái. Khi
đi qua những thị trấn, quang cảnh luôn luôn thay đổi, và thuyền bè mắc kẹt
phải dừng lại là việc thường xảy ra. Hai bên bờ là nhà cửa và tiệm quán.
Tại những chỗ bờ cao, người ta phải đục vào bờ đất để làm nhà vòm cho
gần mặt nước. Người ta phải thả gầu xuống để múc nước từ Đại Hà, và đàn
bà quỳ bên bờ, đập giặt quần áo trên những tảng đá nhẵn thín. Về mùa hạ,
hai bên bờ vang lên tiếng chày giặt quần áo cùng với tiếng cười của đàn bà,
con cái của họ đeo trên lưng hoặc chơi đùa bên cạnh. Đặc biệt vào những
đêm trăng, dù mùa xuân hay mùa hạ, tiếng chày giặt quần áo và tiếng nói
chuyện mỗi lúc một gia tăng khi thuyền tới gần một thị trấn, bởi vì đàn bà
thích giặt quần áo vào một đêm mát mẻ.
Thanh niên cũng đi dạo dọc theo hai bên bờ, để ngắm trăng, hoặc là ngắm
hàng dãy mông phụ nữ chổng lên, khi họ cúi xuống giặt quần áo.
Khi ra ngoài miền quê, Đại Hà thường rộng hơn, và buồm được kéo lên để
tận dụng sức gió. Khi thuyền lướt qua những bờ xanh xanh, những cánh
buồm cong tạo ra một hình ảnh nổi bật trên bầu trời bình minh hoặc hoàng
hôn. Vào cái nóng giữa ban ngày, ngư phủ thường cởi trần, ngồi nghỉ và hút
thuốc, mớ tóc đuôi xam quấn ngang đầu; lưng, vai và chân tay chắc nịch
của họ bóng loáng dưới ánh mặt trời.
Ngay khi con thuyền bắt đầu khởi hành, và các khách tiễn đưa ra về, Mẫu
Đơn cảm thấy một nỗi cô đơn và một sự tự do lạ lùng; cuối cùng cuộc hành
trình của nàng đã bắt đầu. Những cơn náo động và ngập ngừng, và những
quyết định vào phút cuối cùng nên mang theo hoặc bỏ lại gì đã qua rồi.
Nàng cảm thấy một sự kết thúc rõ rệt; cuối cùng nàng được lên đường đi
vào một tương lai mới cùng với những vấn đề mới, một cảm giác cô đơn
cùng cực, như cầm chiếc gương soi vào tâm hồn, để khép lại một chương
và mở ra một chương khác. Tương lai thì mơ hồ và tối tăm, chưa hiện rõ.
Nàng cảm thấy bên trong nàng một rung động mới lạ.
Gió mát mùa xuân và quang cảnh xanh tươi miền quê dường như đã giúp
đầu óc nàng sáng sủa hơn và nàng có thể thở một cách tự do, và suy nghĩ
trong cái tâm trạng của một sự cô đơn sung sướng. Nàng nằm ngả trên gối,
lơ dãng nhìn lên mái chiếu trước mặt. Nàng đã liệng bỏ chiếc áo tang, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.