TUYỆT TÌNH CA - Trang 225

hoặc xin lỗi vì những gì nàng làm. Bạch Huệ cũng lãng mạn không thuốc
chữa như nàng.
- Anh ta ở trong bệnh viện truyền giáo tại chùa Lục Hoà Tự. Người ta nói
bị nhiễm trùng ruột. Anh ta bệnh sáu bảy tuần nay rồi và trông rất hốc hác.
Bác sĩ nói không biết có nên giải phẫu hay không. Tôi rất mừng chị có thể
về ngay. Làm sao chị có thể bỏ được quan Hàn Lâm?
- Tôi đến với chàng ngay lập tức. Không ai cản được tôi. Bệnh có nặng lắm
không?
- Cách đây nửa tháng thì tệ lắm. Tôi nghĩ chị sẽ không tha thứ cho tôi nếu
tôi không báo tin cho chị biết.
Anh ta không biết chị về đâu. Đấy là sáng kiến riêng của tôi, và tôi không
dám bảo cho anh ta biết, sợ gây ra hy vọng hụt, bởi vì tôi không chắc chị sẽ
về.
- Bạch Huệ, cám ơn chị nhiều. Chỉ có chị mới hiểu được cảm nghĩ của tôi.
Tôi cắt đứt với ông anh họ của tôi rồi. Tôi sẽ không trở về Bắc Kinh nữa.
Nàng tiếp tục nói chuyện trong lúc cởi chiếc áo chẽn ra. Đầy tớ bưng vào
một chậu nước nóng và khăn mặt. Hai người vẫn nói chuyện trong lúc nàng
lau rửa và tháo bỏ nữ trang trên bàn. Vừa tháo bông tai Mẫu Đơn vừa nói:
- Tôi sẽ bỏ người anh họ, dù tôi không nghe được tin của Tần Châu. Coi
này, tôi mất một bông hoa tai trên thuyền.
Bạch Huệ không quan tâm tới chiếc bông tai mất. Nàng mở to mắt và nhìn
Mẫu Đơn một giây. "Cho tôi biết tại sao?" - Giải thích mất nhiều thì giờ
lắm. Cuộc tình này không thành được.
- Hai người tình cãi nhau?
- Không phải.
- Anh ta yêu người khác?
- Không.
- Thế thì tại sao?
- Tôi không biết. Tôi chỉ thấy rằng tôi không yêu anh ta, không thực tình
yêu.
Hai người bây giờ ngồi quanh một chiếc bàn đá; Bạch Huệ đã đặt sẵn một
bình trà nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.