TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 129

nghe thấy tiếng “Oành”, rồi từ bên trong cốc bỗng trào ra một tầng bọt
trắng xóa.

Sau đó hắn lật ngược cốc lại, bỏ miếng lót ra rồi đưa cốc cho Lương

Ưu Tuyền. Lương Ưu Tuyền thấy bọt sắp tràn ra ngoài liền theo bản năng
lè lưỡi ra hớt một ngụm lớn. A!? Hương vị quả nhiên không giống lúc
trước, không chỉ mát lạnh hơn mà vị nồng đậm của rượu cũng tăng lên.

“Cô thử không?” Tả Húc đưa cô một cái cốc sạch khác. Lương Ưu

Tuyền gật đầu, cô cũng giống như Tả Húc lắc đến khi trong bình nổ cái
“Oành”. Nhưng lúc Lương Ưu Tuyền bắt chước Tả Húc xoay cái cốc thì do
động tác không đủ lưu loát, bởi thế bọt trong cốc rớt cả ra ngoài. Tuy không
thành công nhưng Lương Ưu Tuyền vẫn hồ hởi cười, hai mắt lộ ra vẻ thích
thú.

Tả Húc xoa vai cô nhè nhẹ: “Sống trên đời không nên hối hận. Cho dù

có quay lại chọn một con đường khác cũng chưa chắc sau này đã không hối
hận.”

Lương Ưu Tuyền thần trí có chút hỗn loạn, mơ mơ màng màng gật

đầu, nước mắt không biết vì sao chảy xuống. Cô cảm thấy mình thật quá
đáng thương. Mối tình đầu tan vỡ đã khiến cô mất hết niềm tin đối với tình
yêu, hơn nữa trên đời này liệu có ai muốn gắn bó cùng cô suốt phần đời còn
lại không? Thật sự đáng thương, thật sự cô độc…

Đột nhiên Lương Ưu Tuyền nhận ra mình đang khóc trước mặt Tả

Húc, cô lảo đảo đẩy Tả Húc ra: “Ra ngoài đi… Ra ngoài đi… Anh ra ngoài
trước đi…”

Bởi vì cô đột nhiên đẩu như vậy, Tả Húc vô ý trượt phải vỏ chai rượu

trống không. Hắn ngã về phía sau, may là chống được nhờ cánh cửa.
Nhưng không may là rượu đã bắt đầu có tác dụng. Lương Ưu Tuyền lảo
đảo hai bước lại nghiêng về phía trước, ngã vào trong lòng Tả Húc. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.