TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 280

Nụ cười của bọn côn đồ khựng lại, nhưng bọn chúng nhanh chóng

chớp mắt mấy cái rồi híp mắt cười “Thì ra là nữ cảnh sát à… Nhưng bọn
tôi không đánh người cũng chả cưỡng hiếp ai, cảnh sát thì làm sao? TM lũ
cảnh sát các người. Tính dọa tụi này sao?”

Lương Ưu Tuyền lùi về phía sau, đứng song song với Tả Húc, cầm

khẩu súng giả kia đặt vào đầu tên lưu manh Tả Húc đang khống chố. Cô
cũng chỉ còn cách này để tạm thời khống chế bọn chúng, nhưng khổ sở là
cái lũ người kia có vẻ biết luật, biết rõ cảnh sát không được tùy tiện nổ
súng, huống chi cũng chưa có bằng chứng chứng minh chúng thu phí bảo
kê.

“Có giỏi thì nổ súng đi. TM nó cô định dọa ai?!” Tên lưu manh đang

bị Tả Húc khống chế cầm lấy họng súng.

Thoáng chốc Lương Ưu Tuyền cảm thấy bất lực. Giống như những gì

ông chủ tiệm mì đã nói, bọn họ suốt ngày gặp cướp bóc, còn có thể tin
tưởng vào cảnh sát sao?

Tả Húc thấy Lương Ưu Tuyền đờ ra liền đá nhẹ vào chân cô. Lương

Ưu Tuyền lập tức đánh thật mạnh vào quai hàm tên lưu manh. Mấy tên còn
lại không thể thấy người một nhà bị đánh mà không làm gì, lập tức cầm dao
lao tới. Tả Húc ném tên con tin trong tay ra, thuận thế cầm cái ghế gần đó
lên đánh lại. Bên kia có một tên khác lao vào cướp súng của Lương Ưu
Tuyền. Tình cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn.

Đúng lúc đó, có một tiếng súng vang lên, xé toạc cả bầu trời (?).

Tất cả mọi người bất động một lúc, sau đó vội kiểm tra thân thể mình,

chỉ sợ viên đạn đã xuyên qua lục phủ ngũ tạng rồ. Một tiếng kêu đau đớn
vang lên, nhưng không phải của đám lưu manh, chỉ thấy Tả Húc một tay
chống bên bàn, một tay ngăn máu ngực chảy ra, trán đổ mồ hôi đầm đìa,
chậm rãi trượt xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.