TỶ, CHO EM ĐƯỜNG SỐNG! - Trang 400

Tả Húc kéo kéo hai chân cô, đón những làn gió nhẹ nhàng khoan

khoái đang thổi qua, chậm rãi bước trên vùng nông thôn.

Lương Ưu Tuyền liếc trộm khuôn mặt tinh xảo của hắn, môi của hắn

đang khẽ giơ lên, tựa như đang hưởng thụ khoảng thời gian an nhàn buổi
chiều của mình. Lương Ưu Tuyền thích thú cười, cuối cùng cũng tìm được
cảm giác này rồi.

Một lúc sau, Lương Ưu Tuyền kéo cổ hắn, thẳng thắn nói: “Em nghĩ

từ trước đến nay em đều là yêu thích vẻ ngoài của anh, về sau sẽ không bao
giờ nói anh nông cạn nữa, ha ha.”

Tả Húc nghiêng đầu sang chỗ khác, khẽ nhếch cằm, đắc ý trả

lời:“Không dễ dàng, cuối cùng em cũng phát hiện ra kho báu của mình rồi
đấy. Anh nói, đêm đó rõ ràng là em quyến rũ anh trước, em mau trả lại cho
anh trinh liệt đi.”

“…” Lương Ưu Tuyền nhếch miệng cười cười. Mặc kệ lúc trước là ai

quyến rũ ai, cô đều không ngờ lúc này mình sẽ có thể vui cười như vậy.

Tả Húc vòng tay qua gáy cô, hôn lên đôi môi cô. Lương Ưu Tuyền

nhắm mắt lại, nghênh tiếp bờ môi của hắn. Từng đợt gió nhẹ thổi qua mái
tóc dài của Lương Ưu Tuyền, sợi tóc xẹt qua gò má, phả ra mùi hương mờ
ám.

Có lẽ hạnh phúc không phải là mãi mãi, nhưng tại thời khắc này cô đã

cảm nhận được rồi.

Hạnh phúc cũng không phải ngôn ngữ mà tình cảm có thể kể ra rõ

ràng, có thể nói là một loại trạng thái ngu dại hoàn toàn, tùy ý đối phương
mang mình đến một chân trời xăm, không đủ thời gian để cân nhắc xem sau
này có khổ sở hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.