Bất ngờ vạt khăn tắm chạm nhẹ vào má cậu. Jason rụt lại vì sợ, suýt thì
để tuột mất viên gạch khỏi tay.
“Tóm lấy nó!” Rick hò, cúi người phía trên, cách Jason vài mét. Cậu
đang cầm đầu kia của dải dây làm từ những chiếc khăn tắm.
Jason nhét vật lạ vào trong quần bơi, sau đó tóm lấy sợi dây may mắn
mà Rick chuẩn bị và bắt đầu trèo lên.
Việc trèo lên chỉ diễn ra trong chốc lát, nhưng đối với Julia thì nó dài
như hàng tiếng đồng hồ. Khi Rick kéo được Jason sống sót trở lên, thì cô
bé tưởng như muốn ngất đi vì vui mừng.
“Em có ổn không?” Cô bé hỏi em, giọng hổn hển.
Ngực Jason đầy những vết trầy xước và xây xát.
“Có, đương nhiên rồi,” cậu thờ ơ trả lời. “Hai người nhìn xem em tìm
thấy gì này!”
Nói rồi cậu lôi từ trong quần bơi ra vật lạ vừa tìm được.
Một tia chớp loẹt xoẹt phía chân trời.
“Cái gì thế?” Rick hét lên để át lại tiếng mưa.
“Mình không biết!” Jason hét lên đáp lại. “Rất lạ, đúng không?”
Julia cảm thấy tức giận trào dâng trong lòng. Sau những giây phút tưởng
như vô tận ấy, khi mà cô bé suy nghĩ kinh hoàng rằng Jason có thể chết vì
bị va đập mạnh vào các mỏm đá, vậy mà giờ đây cô bé lại nhìn thấy em trai
đứng trước mặt mình, cơ thể đầy thương tích, nhưng hoàn toàn tập trung
vào cái gì đó kỳ lạ mà nó vừa tìm thấy.
“Xin lỗi nhé!” Cô bé gào lên với em trai. “Rất xin lỗi nếu bọn chị đã quá
lo cho em! Bọn chị không biết là em chỉ muốn đi tìm cái... cái... thứ vớ
vẩn đó!
Sau đó cô bé đùng đùng lao lên các bậc thang dẫn về Biệt thự Argo.”
“Chuyện gì xảy ra với chị ấy vậy?” Jason hỏi.
Rick đặt một bàn tay lên vai cậu: