ULYSSES MOORE TẬP 1: CÁNH CỬA THỜI GIAN - Trang 93

“Mình đã tìm thấy ẩn ngữ rồi!” Cậu hớn hở. “Lại đây mà xem này!”
Julia và Rick bước đến chỗ cậu. Jason cúi xuống sát mặt sàn và chạm

nhẹ vào các chữ cái được khắc trên đá. Các chữ cái, cách đều nhau, tạo
thành một câu duy nhất, rất-rất dài.

“O... M... E... M... O... T...! ” Jason bắt đầu đọc với vẻ thỏa mãn vì mình

đã tìm được.

“May mà đó là những chữ cái bình thường. Không cần bất cứ quyển từ

điển nào cả,” cậu nói.

Nhưng cậu đã nhầm.
Cậu đi một vòng quanh căn phòng mà không hiểu mình đang đọc gì.

Bức thông điệp nối tiếp hết chu vi sàn nhà nhưng dường như không có
điểm bắt đầu cũng như điểm kết thúc. Nó chỉ là một chuỗi những ký tự
không thể hiểu nổi.

“Không đầu không cuối!” Cậu phàn nàn.
Julia cũng cố đọc xem có được gì không, nhưng không thành. Còn Rick

thì bắt đầu mỉm cười.

“Chúng ta lại đang đối mặt với một thử thách nữa: một thông điệp bí

mật cần được giải mã. Giống như thông điệp từ bốn chiếc chìa khóa. Và
những ký tự bí hiểm.”

“...ABIUSROMEMOT!” Jason bực bội. “ Chẳng ra cái gì!”
Nhìn em trai như vậy, ngay cả Julia cũng phải bật cười:
“Không phải rất tuyệt sao? Chúng ta đang ở trong bóng tối, trong một

căn phòng bí mật của ngôi nhà được xây trên đỉnh một vách đá, trong cơn
dông và cùng với một thông điệp bí mật cần được giải mã! Ai còn sợ rằng
Kilmore Cove có thể làm chúng ta chán được nữa chứ?”

Rick ngồi xuống giữa phòng, nhỏ một ít sáp lên mặt đất rồi gắn cây nến

xuống. Sau đó cậu lôi tờ giấy đã ghi lại nội dung hai bức thông điệp trước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.