ƯỚC MƠ - Trang 140

chói chang lượn quanh trong đầu óc tôi. Đột ngột, tôi có ý nghĩ khủng
khiếp rằng, thật ra công việc của ông ta chỉ để dò xét tư tưởng của con
người. Một lát sau, khi tôi cố đọc những chữ được chiếu sáng trên bảng đen
của ông ta, tôi mới nhận thấy con mắt của tôi đã mờ đi trong thời gian tôi ở
dưới tầng hầm, tôi viết quá nhiều dưới ánh sáng leo lét của một cây đèn
dầu.
Tất cả những con mắt nhìn vào cái bảng đen, tất cả những con mắt đã quen
với gian nan cực khổ! Trại tị nạn phải chi nhiều tiền để mua kính cận và
những người dân Lituanie, Ukraina, Hungari, Tây Ban Nha và Nga ngắm
nhìn sự tự do của mình sau gọng kính của chính mình.
Những đất nước bề ngoài hấp dẫn hơn hết, thật ra lại rất dè dặt đối với
chúng tôi. Nước Úc rất kỵ những người bị bệnh sâu răng. Họ chỉ muốn cho
định cư những người mạnh khoẻ, lực lưỡng, tràn trề sức sống, với những
hàm răng trắng rắn chắc. Tôi tìm hiểu về nước Anh. Đảo quốc này được
quý chuộng trong lòng tôi và đầy sương mù trong trí tưởng tượng của tôi,
thiếu những nữ y tá để chăm sóc những bệnh nhân tâm thần. Còn có một
khả năng khác, đi làm thợ mỏ. còn về vấn đề di cư sang châu Mỹ, nó được
quy định bởi biết bao thể thức mà chỉ bảng kê các câu hỏi quan trọng và
những điều kiện cốt yếu mà người ta phải điền vào thôi, đã dày như một
quyển sách nhỏ. Tôi nghĩ đến việc phải học một cái nghề nào đó. Nhưng
trong thâm tâm, chúng tôi không muốn di cư một chút nào. Theo số mệnh
tiền định, chúng tôi đã sinh ra là người châu Âu và bố mẹ tôi lấy làm sung
sướng đã quá tuổi để di cư. Ở đây, ở Kufstein, trên mỗi môi miệng, có tên
của một đất nước khác.
Nhờ ông bạn thợ giày, chúng tôi đã trở thành những nhà tư bản. Ông ta và
vợ của ông đã cho chúng tôi vô số những đồ dùng hữu ích, trước khi đi
định cư ở Venezuela. Thế là chúng tôi có thể đến lãnh thức ăn trưa và tối tại
nhà ăn, đem về ăn ở trong phòng của chúng tôi và nhờ có cái bếp điện,
chúng tôi tự mình nấu lấy bữa sáng.
Tôi đã trở thành mẫn cảm đến nỗi rất dễ nổi giận và các phản xạ của tôi dữ
dội đến nỗi chỉ tiếp xúc với một vật hày một ánh mắt cũng có thể làm cho
tôi run lên bần bật. Tôi dậm chân tại chỗ trong sự yên ổn giả dối ấy và tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.