cái nút bấm để khởi động cho một cái đập nước vận hành và từ đó cả một
vùng đất hoang và mênh mông sẽ được khai phá và trở thành thịnh vượng.
- Nhưng không – anh lại nói – trở thành kỹ sư, đó chỉ là một mơ ước
của tuổi mới lớn..Anh muốn trở thành kiến trúc sư…
Và tôi đã khâm phục anh như thể anh là Le Corbusier.
Đáng lẽ ra tôi đã phải khoan dung hơn, thành thật hơn, và từ bỏ cái bầu
không khí hân hoan thoả mãn do tôi tự tạo ra cho chính mình.
Và khi tôi thức dậy nằm bên anh lần đầu tiên, tôi mới cảm thấy tất cả đã
thay đổi, trừ tôi. Tôi ra khỏi cái đêm ấy với một trạng thái sáng suốt cay
đắng và kinh ngạc đến sững sờ. Tôi không còn hiểu được bà Bovary nữa.
Có quả thật vì chuyện ấy mà bà ta đã đi đến Rouen mỗi tuần hai lần không?
Sáng hôm ấy, Georges đưa tôi đến tháp Eifflel. Anh muốn tôi nhìn toàn
cảnh thành phố Paris. Đối với ngân sách quá eo hẹp của chúng tôi, đi thang
máy quá đắt và Georges nói với tôi rằng hai ta leo bộ cầu thang vậy. Tôi
ngẩng đầu lên và ngắm nhìn cái tháp khổng lồ với một niềm thất vọng hoàn
toàn. Tôi khát nước kinh khủng và mỗi bước tôi cảm thấy đau nhói.
Tôi không muốn làm Georges thất vọng, chúng tôi hiểu nhau quá ít. Anh
nhìn tháp Eiffel tràn trề hân hoan, hai mắt long lanh, anh nói:
- Anh chỉ thích những phụ nữ thể thao…
- Em khát nước quá…
Không biết bà Bovary có cũng khát nước như tôi không?
- Lên trên đó em sẽ uống một chai coca cola…nào gắng lên…
Giày cao gót của tôi gõ các tầng cấp như mỏ của một con chim gõ kiến. Tôi
nắm lan can sắt và cố gắng bước vì Georges theo tôi sát gót, không để cho
tôi có dịp nghỉ một lát cho đỡ mệt. Quảng trường Champ de Mars trở thành
càng lúc càng nhỏ, tôi cố gắng không nhìn qua bên trái hay bên phải, nhưng
cái tháp ấy như một con thú khổng lồ đã bị lột da để lộ rõ gân thịt và khớp
xương bằng sắt và hai bên, trên cao và dưới thấp chỉ là vực thẳm. Bầu trời
ấy, cái kiến trúc điên rồ ấy, và các mái nhà ngói rung rinh, các ống khói
hình như đu đưa trong gía, tôi chỉ còn thấy tháp Eifflel như một con hươu
cao cổ khổng lồ đang rướn cái cổ dài và cứng đờ của nó đến tận chín tầng
mây và ngậm trong cái miệng khát nước của nó một chai coca cola! Leo