ƯỚC MƠ - Trang 35

Christine Arnothy

Ước mơ

Dịch giả: Văn Hoà – Nhất Anh

P 1- Chương 6

Buổi chiều hôm ấy thật là khủng khiếp. Tôi ngồi bó gối trên giường không
dám đặt chân xuống đất, vì tôi ghê sợ sự rung chuỷên không ngừng ấy. Ánh
sáng ngọn đèn mỡ chập chờn, tôi thèm đọc sách, nhưng chỉ được một lát là
nước mắt tôi chảy ra. Mẹ tôi không ngừng cảnh giác rằng sau này tôi sẽ
phải mang kính cận.
Thử hỏi người ta còn quan tâm gì đến số phận của đôi mắt, nếu người ta chỉ
còn sống được vài ngày nữa mà thôi? Lúc ấy tôi không còn sợ chết nữa, tôi
chỉ sợ cái thời gian chuyển tiếp từ cuộc sống này đến cuộc sống trong vĩnh
hằng. chúng tôi sẽ chết vì bom làm sụp đổ ngôi nhà trên đầu chúng tôi và
chúng tôi sẽ chết ngộp dưới đống đổ nát, hay chúng tôi sẽ bị chết thiêu bởi
tia lửa của những súng phóng hoả? Nếu quân Đức đuổi chúng tôi ra khỏi
nhà, chúng tôi sẽ làm mồi ngon cho quân Nga ở bờ bên kia sông bắn tỉa, họ
sẽ bắn hạ chúng tôi hết người này đến người khác với súng có gắn ống
nhòm của họ, họ sẽ có thể nhìn thấy chúng tôi nhăn nhó trước khi ngã
xuống chết.
Pista quyết định sẽ đi ăn cắp cái khăn voan trùm đầu cô dâu cho Eve. Anh
ta khoe là anh ta có nhớ có một cửa hàng bán đồ cưới ở vùng chung quanh
đây. Bây giờ trước cửa hàng có một quả bom không nổ, nhưng Pista chắc
chắn là ở trong đó còn một cái khăn voan trùm đầu cô dâu. Chúng tôi cố
ngăn cản anh ta đừng đi, nhưng anh ta cười, để lộ cả hai hàm răng trắng và
khoẻ.
Anh ta nói:
- Tôi muốn hôm nay sẽ là một ngày không thể nào quên đối với Eve.
Pista không ra đi một mình, vì ông bác sĩ muốn đi theo anh ta. Nạn đói
trong hầm đã đến mức mà quyết định của ông bác sĩ đã được chúng tôi
hoan nghênh. Chúng tôi biết ông bác sĩ rất thạo trong việc lột da, làm thịt
ngựa. chắc chắn ông ta sẽ tìm được xác một con ngựa và đem về những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.