ƯỚC MƠ - Trang 7

Về phần mình, chúng tôi chọn một căn hầm nhỏ nằm hơi xa căn hầm
chính một chút, trong thời bình chúng tôi đã dùng nó để chứa than. Trong
căn hầm chính còn dính than bột và hoả tiêu ấy, có hai cái giường, một cái
sập và một cái bàn. Lúc đầu, chúng tôi cũng có một cái lò sưởi nhỏ, ống
thoát khói trổ ra cửa sổ căn hầm, phía trông ra sân. Nhưng chúng tôi phải
nhanh chóng từ bỏ hệ thống sưởi ấm ấy, vì ban đêm các tia lửa thoát ra từ
ống khói bằng tôn ấy có thể trở thành một điểm nhắm cho quân thù.
Chung quanh chúng tôi, thành phố phát hoả, trong lúc ai nấy run lập cập
trên đống than của mình. Chúng tôi đi lấy nước tại đường Con Vịt; đó là
một sự ngẫu nhiên lạ lùng, tại đấy còn một vòi nước có nước. Ngay từ ngày
đầu tiên, chúng tôi đã không còn điện nữa. Chúng tôi bỏ mỡ heo nước vào
trong một cái hộp xi, với một sợi dây giày làm tim đèn. Ngọn đèn có mùi
hôi buồn nôn ấy chỉ có thể cho một thứ ánh sáng vàng vọt và kỳ cục đến
buồn cười.
Gia đình người gác cổng ở trong một căn hầm nhỏ sát một bên căn hầm của
chúng tôi. Bà vợ là một người cao lớn và mạnh khoẻ, đã quen nhận những
món tiền thưởng công hậu hĩnh; ông chồng, một người gầy nhom, ốm yếu,
xanh xao. Con trai của họ ở ngoại ô thành phố và vừa mới lấy vợ. Anh ta là
nhân viên trong một công sở, nơi bố anh đã làm việc với tư cách là nhân
viên tiếp tân trong hai mươi năm. Anh ta tên là Jancsi và là niềm hãnh diện
của bố mẹ anh, vì đối với họ, anh là một "nhà trí thức". Gia đình này có rất
nhiều lương thực. Họ có cả rượu để uống. Cái phòng nhỏ ở kế phía bên kia
căn hầm của chúng tôi là nơi trú ngụ của Ilus và đứa con mới sáu tháng của
bà. Bà vào khoảng ba mươi sáu tuổi. Tóc hung, mặt mày có vẻ tàn tạ. Bà
phải tô vẽ lông mày cẩn thận, vì lông mày của bà nhợt nhạt không có màu
sắc. Bà không bao giờ quên làm điều đó, ngay cả trong những lúc máy bay
oanh tạc dữ dội nhất. Bị chồng bỏ rơi từ vài tuần rồi, Ilus ở một mình với
đứa con sáu tháng. Bố mẹ bà cũng ở tại thành phố, nhưng bà không có can
đảm băng qua các tràng đạn đại bác để đến với bố mẹ ở bên kia bờ sông
Danube.
Cũng có một sinh viên y khoa mà tất cả mọi người gọi là "ông bác sĩ". Cậu
mới học năm thứ hai, lúc đầu, đó chỉ là một cách nói đùa cho vui, nhưng rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.