ƯỚC MƠ - Trang 78

xúp của ông.
- Vì sao? – Bố tôi ngạc nhiên hỏi. Mãi tới lúc ấy, ông ta mới ngẩng
mặt lên nhìn chúng tôi.
- Vì bà nguyệt! Bà sáng quá! Bà soi sáng tất cả. Không thể đi như thế
được. Nhất là tôi không muốn liều mạng.
Bà vợ ông ta đặt thêm một đĩa thức ăn lên bàn. Tôi dò xét nét mặt ông ta.
Tôi nghe những lời giải thích của ông ta nhưng vì sửng sốt, tôi không hiểu
hết ý nghĩa của tất cả những gì ông nói. Tôi chỉ hiểu như thế này, hôm nay
không đi được. Có thể ngày mai…không phải vì ông ta. Ông ta không thể
ra lệnh cho bà nguyệt được. Rồi ông giải thích cho chúng tôi bây giờ phải
tạm lánh đi đâu đó và ngày mai trở lại đây vào lúc chín giờ rưỡi tối.
- Nhưng biết ở đâu đêm nay và suốt cả ngày mai? – Bố tôi hỏi. chúng
tôi không thể đến khách sạn, cảnh sát sẽ được báo động ngay lập tức.
Bố tôi đợi người đưa đường cho chúng tôi ở lại trogn nhà ông ta đêm nay.
Nhưng ông ta nói rất thẳng thắn và dứt khoát:
- Tôi chỉ có nhiệm vụ đưa các người vượt qua biên giới, chấm hết,
không có vấn đề ở lại trong nhà tôi, cảnh sát thường đi kiểm tra và mấy lúc
sau này tôi đã bị họ để ý tới. Tôi chỉ còn làm một hay hai chuyến nữa rồi
giải nghệ. Cái nghề này đã trở thành quá nguy hiểm.
Bà vợ ông ta nói thêm:
- Tốt hơn là các người hãy đi ngay lập tức. Tối mai hãy trở lại đúng
giờ.
Chúng tôi phải đi. Nhưng đi đâu? Tôi đói lắm.
- Bà có thể cho tôi một chút ít nước không? – tôi nói với hy vọng bà ta
cho tôi ăn.
Bà ta vội vã rót nước vào một cái ly và đẩy nó vào hai tay tôi. Tôi chỉ uống
hai ngụm. Nước âm ấm và có mùi thuốc khử trùng.
Chú thích
[1] Far West: miền Viễn Tây Hợp chủng quốc Hoa kỳ, từ Mississipi kéo
đến bờ biển Thái Bình Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.