ƯỚC MƠ - Trang 94

thân làm cho tôi một món kem lạnh thật thơm ngon. Trong lúc bác tôi và dì
ngủ trưa, tôi nhìn ba quyển sách đẹp của mình. Vì ghế của tôi ngồi gần
chiếc đi văng của bác nằm, tôi thấy bác ngủ rồi. Khô và nhăn nheo như vỏ
hạt đậu, hai bàn tay to của bác để trên cái áo choàng màu xám. Nơi bàn tay
mặt, bác có đeo một chiếc nhẫn cưới, trên bàn tay trái, một chiếc nhẫn mặt
khắc hai chữ cái tréo nhau. Tôi thấy trên đồng tay của bác, lúc đó là bốn
giờ mười phút. Tôi nghe tiếng bước chân nhè nhẹ của dì đang pha trà trong
phòng khách. Tôi biết trong vài phút nữa bà sẽ đến đánh thức bác tôi dậy và
sau đó chúng tôi sẽ cùng nhau uống trà một cách vui vẻ. Tôi bèn ăn cho
xong món kem của tôi. Bỗng tôi chợt có ý nghĩ rằng hôm nay kỷ niệm ngày
sinh nhật của tôi (một sự kiện quan trọng đến với tôi) tôi có quyền đánh
thức bác dậy. Thế là tôi tụt xuống khỏi ghế và đến sờ vào bàn tay của bác
tôi. Nhưng bác tôi ngủ rất say, mặt quay vào trong tường. Tôi nghe tiếng
nước để pha trà sôi. Lúc ấy mạnh dạn hơn, tôi nâng bàn tay bác tôi lên. Âm
ấm, nặng một cách lạ lùng, bàn tay ấy tuột khỏi tay tôi và rơi xuống bất
động. Trái tim tôi đập dữ dội đến nỗi tiếng đập làm tôi cảm thấy ngực đau
nhói.
"Bác ơi!...Bác ơi!..."
Chắc là tôi đã kêu to lắm vì chỉ một lát sau, dì tôi đã có mặt tại cửa.
Không bao giờ tôi thấy dì tôi cao lớn và đồng thời lại mảnh mai như trong
chiều tà mùa đông năm ấy. Tôi có cảm tưởng rằng dì sẽ không bao giờ có
thể đi vào phòng giấy của bác tôi. Bà nhìn chồng và bắt đầu gọi to:
- Anh yêu, anh có muốn dậy uống trà không? Uống trà nhé, anh yêu?
Một lát sau, bà ngồi xuống bên chồng và đưa cả hai tay nắm lấy tay ông .
- Sao anh lại như thế này? – bà kêu lên – Sao anh có thể bỏ em mà đi
như thế này? Sao anh không đợi nói với em lời từ giã?
Tôi không dám nhúc nhích. Tôi chỉ thấy hình như đôi môi của bác tôi hơi
hé ra để nói lời vĩnh biệt.
Dì tôi chỉ còn có những cử chỉ xốc nổi. Nhưng rồi bà cũng trấn tĩnh lại. Bà
đi vào trong phòng, lấy ra một cái chăn và đắp cho bác tôi. Sau đó bà muốn
gọi điện thoại. Nhưng ngón tay của bà run đến nỗi không bấm số được. Bà
bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.