ƯỚC MƠ XANH - Trang 10

một dòng máu tạo thành, thế mà...
Câu nói bị bỏ lửng lưng chừng, trong đôi mắt rưng rưng lệ của người mẹ .
Ốc Tiêu nhìn mẹ lòng chợt nghẹn, nhưng chỉ một thóang mềm yếu ấy vụt
tan nhanh, cô thở hắt một cái rõ manh, như rũ bỏ điều không vui và nói ráo
hoảnh :
- Đừng nhắc đến họ nữa có được không má ?
Người mẹ cúi đầu im lặng, và không thấy được đôi mắt con mình đang ánh
lên tia nhìn sắc lạnh, thả trôi vào nơi xa xôi nào đó.
Anh thấy phong cảnh ở đây thế nào hả Lâm Khang ?
- Đẹp và nên thơ lắm.
- Em nghĩ đến chuyến đi này anh sẽ có rất nhiều cảm hứng để sáng tác nhạc
đó.
- Tất nhiên rồi.
Một nam, một nữ ngồi gần bên nhau trên một phiến đá to, hướng mắt nhìn
ra biển . Biển của sớm mai tươi non màu nắng, tiếng sóng rập rờn từng đợt
lăn tăn. phía sau lưng họ là điệp trùng của màu xanh núi đồi.
Chàng trai đang chứa căng đôi mắt nào là biển, nào là núi, cùng với một
lồng ngực đầy hơi hướng trong lành, tinh khiết của đất trời mênh mông
nắng gió.
- Em thật sung sướng Kim Sa à.
Cô gái cười hỏi :
- Sao vậy ?
Nhặt một vỏ ốc nhỏ đặt nằm trên lòng bàn tay, Lâm Khang cho nó hướng
lấy ánh nắng mặt trời, trông lấp lánh và đẹp mắt . Anh nói vui vẻ :
- Vì có được một miền quê yên tĩnh tuyệt vời như vậy chứ sao.
Kim Sa dài giọng :
- Không dám đâu. Tự lâu lâu anh thay đổi không khí nên thấy thích mà nói
vậy, chứ ở lâu như em thì mới thật sự chán chường.
Mắt Lâm Khang vẫn đăm đăm nhìn ra biển rộng :
- Anh thì đảm bảo với Kim Sa là sẽ không bao giờ có chữ chán đâu.
Một chút ngỡ ngàng điệu cợt đùa trên môi Kim Sa:
- Nếu vậy thì đăng ký ở rể nơi này đi anh Khang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.