ƯỚC MƠ XANH - Trang 149

tiệt mà . Mới hồi nãy giờ lại trở chứng...
Cu Đen đưa tay bịt miệng mình, nói ỉu xìu :
- Em quên.
- Hừm...
- Thôi trưa rồi, lùa bò đi uống nước đi rồi về cơm nước . Buổi chiều chờ chị
Ở đại bản doanh nghen. Chị em mình đi bẫy dông.
- Dạ !
Thằng bé đứng dậy phủi cát bám trên người, rồi tung tăng vừa chạy vừa
nhảy đến vô tự Chỉ một lúc sau bóng dáng nó chỉ còn là chấm nhỏ ở phía
xa.
Còn lại một mình, Hải San ngồi bó gối nhìn tòa lâu đài của mình, đang dần
dần sụp đổ bởi thủy triều nước lên. Lòng cô gờn gợn một nỗi xót xa mênh
mông như biển xanh và cô cảm thấy bất lực với cả chính mình . Gương mặt
của ông Thái, của Lâm Khang mấy lúc gần đây cứ ám ảnh mãi trong tâm trí
cô, không tan biến.
"Lá thư sư huynh gởi chị . Ảnh viết gì ở trỏng vậy ?". Cô nhớ đến câu hỏi
của Cu Đen. Viết gì ư ? Chỉ là một tờ giấy trắng, phác họa lên đó một trái
tim với chữ Ốc Tiêu, thế thôi. Cách tỏ tình đầy lãng mạn như thơ tranh,
nhưng thực tế thì cứ hằn lên đau xót .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.