ƯỚC MƠ XANH - Trang 52

- Khác nhau rất xa là đằng khác.
- Thế thì ông giải thích tôi nghe đi.
- Thích có nghĩa là vẫn con ở trạng thái chừng mức, không nghiêng hẳn
hết, không đặt để hết vào nó.
- Vậy còn yêu ?
- Yêu thì lại là sự pha trộn giữa đam mê cùng say đắm . Tôi nói thế cô hiểu
không ?
Ốc Tiêu gật gật đầu :
- Tôi vẫn có thể hiểu, dù ngôn ngữ ông diễn đạt nghe là lạ.
- Cô có thích biển không Ốc Tiêu ?
Lâm Khang lập lại câu hỏi của cô và cô đã dí dỏm trả lời câu anh vừa nói
lúc nãy :
- Tôi không thích biển, tôi chỉ yêu biển thôi.
Cô không biết rằng với câu trả lời đó, vô tình cô đã vẽ đường cho anh rút
ngắn khoảng cách xa lạ giữa hai người, và dĩ nhiên làm sao Lâm Khang có
thể bỏ qua những cơ hội như thế này :
- Cô có thấy là hai chúng ta đã có chung một điểm giống nhau rồi đó không
?
Chất giọng Ốc Tiêu vẫn đều đều, không hờ hững nhưng cũng không gần
gũi :
- Cũng không có gì gọi là lạ.
Thêm lần nữa Lâm Khang thấy mình rơi vào thế việt vị . Anh không thể
hiểu nổi được cô là ngưởi như thế nào và cô đang nhìn, nghĩ về anh ở góc
độ nào nữa . Không phải đã có lần Ốc Tiêu khen anh quá ư đẹp trai, đầy
quyến rũ, chỉ gặp một lần khó có thể quên ư ? Vậy mà sao như anh chẳng
mang đến cho cô được một ấn tượng nào cho ra hồn, để cô bớt xa cách với
anh hơn.
- Anh Lâm Khang.
Suy nghĩ của anh đã bị cắt ngang bởi tiếng gọi đầy ngọt ngào và đôi bàn tay
thon mềm con gái bịt kín đôi mắt mình.
Chất giọng con gái ấy tiếp tục đỏng đảnh :
- Sao đi biển mà không thèm gọi em lấy một tiếng ? Em ghét anh quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.