ƯỚC MƠ XANH - Trang 66

tôi đi uống nước.
Hải San dợm đứng lên . Lâm Khang đưa tay chận lại :
- Em tự ái vì câu nói của anh ?
Hải San cười nụ :
- Ông nghĩ thế sao ?
Câu hỏi được thay thế bằng câu trả lời của cô làm anh ngớ người giây lâu,
rồi đành cũng bật cười giả lả :
- Ốc Tiêu nè !
- Gì ?
- Anh nói cái nầy em cũng đừng giận nghe.
- Sao ông nhiều chuyện quá vậy ? Nói đi !
- Nhờ em trả tiền nước giúp anh.
- Trời đất.
- Hồi nãy ra khỏi nhà anh đã quên mang theo bóp tiền.
Hải San cự nự :
- Biết quên bóp tiền ở nhà, sao còn dám mời tôi vào quán uống nước, sao
ông liều lĩnh quá vậy ? Rủi tôi cũng không mang theo tiền thì làm sao chứ ?
Lâm Khang gãi gãi đầu , cười cười đầy bí hiểm.
Hải San gọi người ra thanh toán tiền xong, rồi lại nhìn Lâm Khang dấm
dẳng :
- Lần sau mà còn chơi trò ú tim như vầy nữa thì đừng có mà trách tôi . Nhớ
đó.
Lâm Khang chụp lấy cơ hội vì lời nói hớ của Hải San :
- Vậy chừng nào mình lại gặp nhau nữa ?
- Sao ? Gặp lại nhau nữa à ?
- Thì em đã nói lần sau là gì ?
- Ơ...
Không tìm ra được một từ ngữ nào để đối đáp với anh, cô đành im lặng một
cách bực dọc và quay phắt người bước ra khỏi quán . Lâm Khang đi bên
cạnh cứ cười lén tủm tỉm.
- Ông đi theo tôi chi nữa ?
- Không phải là em đi đến bãi gởi để lấy xe sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.