VÀ MỘT NGÀY DÀI HƠN THẾ KỶ - Trang 156

vùng Sarozek dưới cái tên đó.

Ana - Najman không biểu lộ thái độ trước mặt khách, chẳng ai nhận

thấy cái tin ấy đột nhiên khiến sắc mặt bà thay đổi hẳn đi như thế nào. Bà
rất muốn hỏi kỹ các nhà buôn về gã mankur trẻ tuổi nọ, nhưng bà kinh sợ
chính điểm đó – bà sợ biết nhiều hơn những gì họ kể. Và bà đã im lặng, nén
chặt trong lòng nỗi lo canh cánh đang muốn trỗi dậy… Lúc ấy câu chuyện
chuyển sang đề tài khác, chẳng ai còn lưu tâm đến gã mankur bất hạnh –
thiếu gì chuyện lạ trên cõi đời này. Riêng bà Ana - Najman, cố khắc phục
cơn sợ hãi đang xâm chiếm lòng bà, cố giữ cho tay khỏi run lẩy bẩy, tựa hồ
bà phải dằn lòng bóp chết con chim bị thương đang muốn cất tiếng kêu
thảm thiết, bà kéo sụp chiếc khăn tang màu đen xuống che bớt mặt – chiếc
khăn bà chít từ lâu trên mái tóc chớm bạc của mình.

Hôm sau đoàn thương khách lên đường đi tiếp. Trong cái đêm thao

thức ấy, Ana - Najman hiểu rằng sẽ không bao giờ yên lòng khi chưa tìm
được giữa thảo nguyên gã mankur nọ và chưa quả quyết rằng đó không phải
là con trai bà. Cái ý nghĩ nặng nề, đáng sợ ấy lại làm nổi dậy trong trái tim
người mẹ nỗi nghi ngờ vẫn lẩn khuất lâu nay trong linh cảm lờ mờ về việc
con trai bà đã chết trận… Và dĩ nhiên, thà phải chôn nó hai lần còn đỡ khổ
hơn là cứ luôn luôn trăn trở, kinh sợ, nghi ngờ như thế này.

Con trai bà đã bị giết trong một trận chiến đấu với bọn Choang Choang

ở phía Sarozek. Chồng bà hy sinh trước đó một năm, ông là một người nổi
tiếng oanh liệt của bộ tộc Najman. Sau đó, con trai bà lần đầu ra trận để trả
thù cho cha. Đã có lệ không được bỏ xác đồng đội ngoài bãi chiến trường,
các chiến hữu phải mang xác con bà về, nhưng hoá ra họ không thể làm nổi
việc đó. Trong trận đánh ác liệt đó, nhiều người nhìn thấy lúc xông tới sát
kẻ thù, con trai bà đã ngã sấp xuống bờm ngựa và con ngựa hoảng hốt trước
âm thanh trận đánh, đã phóng vọt đi. Lúc ấy, con bà rớt khỏi yên, nhưng
một chân còn vướng chặt vào bàn đạp nên cứ treo lơ lửng bên hông ngựa,
còn con ngựa thấy vậy càng kinh hoảng thêm, đã mang theo thi thể của chủ
phóng như điên ra thảo nguyên. Tai hại thay, nó lại lao về phía căn cứ của
kẻ thù. Mặc dù trận đánh xáp lá cà đang lúc hăng máu nhất, mọi người đều
phải chiến đấu, song hai chiến sĩ đã phải tách ra đuổi theo cho kịp con ngựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.