VÀ MỘT NGÀY DÀI HƠN THẾ KỶ - Trang 178

dài nước mưa ròng ròng trên mặt, chị cứ cười cười hoài. Edigej không có
thời giờ để ngừng lại, anh nhớ rằng anh đang phải tấn công. “Tại sao chị lại
cười, chị Zaripa? Đó là điềm chẳng lành” - Edigej nói. “Tôi có cười đâu, tôi
khóc, tôi khóc đấy” – chị trả lời và tiếp tục cười dưới những dòng nước
mưa…

Hôm sau anh đã định kể lại giấc mơ ấy cho vợ chồng Abutalip nghe,

nhưng suy đi nghĩ lại, anh thấy giấc mơ ấy không lành. Chả nên làm cho
người ta lo lắng thêm nữa…

Sau trận mưa vĩ đại ấy, chợt nắng nóng ở vùng Sarozek dịu hẳn xuống,

hay nói như Kazangap, trò hối lộ của mùa hè đã chấm dứt. Vẫn còn những
ngày oi bức, nhưng đã dễ chịu hơn. Rồi tiếp đến thời kỳ mát mẻ cuối hè,
trước thu, tại miền này. Trẻ em ở Boranly cũng được giải thoát khỏi cái
nóng mệt bã người, chúng như hồi sinh, lại cười nói bi bô. Vừa vặn lúc đó
người ta chở dưa hấu và dưa bở của vùng Kyzyl - Ordin tới Kumbel để
phân phối cho các ga. Họ bảo nếu ga Boranly muốn mua dưa, thì họ sẽ gửi
cho phần dưa tiêu chuẩn của ga Boranly, hoặc ga Boranly cử người tẹ đến
mà nhận. Edigej nắm lấy cơ hội đó, anh thuyết phục trưởng ga, rằng mình
nên tự đi nhận thì hơn là để người ta gửi đến, mình sẽ không được quyền
lựa chọn những trái dưa ‘tử tế ‘. Trưởng ga đồng ý:

– Được – trưởng ga nói - , đồng chí hãy cùng Abutalip đi mà chọn.
Edigej chỉ chờ có vậy, anh muốn đưa vợ chồng Abutalip cùng bọn trẻ

đi khỏi Boranly - Bão Tuyết dù chỉ một ngày. Và chính gia đình anh cũng
nên đổi gió tí chút. Thế là sáng sớm hôm sau toàn bộ lớn bé của hai gia đình
đáp chuyến tàu lên Kumbel. Họ ăn mặc thật đẹp, bọn trẻ tưởng như chúng
đang đi tới một xứ sở kỳ lạ. Suốt dọc đường chúng cứ luôn miệng hỏi:

– Ở trên ấy có cây cối không ạ? Có. Thế cỏ ở đấy có xanh không ạ? Có

xanh. Thậm chí có cả hoa. Còn nhà cửa ở đó có to không và xe cộ có chạy
ngoài đường không ạ? Thế dưa hấu và dưa bở ở đó muốn ăn bao nhiêu tuỳ
thích chứ ạ? Thế trên ấy có kem không ạ? Thế ở đó có biển không ạ?

Gió tạt vào toa tàu hàng, ùa thành luồng mát mẻ đều đều qua cửa toa hé

mở. Có một tấm ván che chắn phòng trường hợp bất trắc, lỡ bọn trẻ sơ sẩy
chân tay, mặc dù Edigej và Abutalip đã ngồi trên hai cái hòm gỗ ở ngay cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.