VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 106

sàn nhà đã xoăn sờn hết cả mép. Điều đáng ngạc nhiên là, giữa cảnh ngổn
ngang bừa bộn như một ga ra đặc trưng cho không chỉ căn phòng họ đang
đứng mà cho tất cả những căn phòng khác, Brizz lại chỉ có đúng một chiếc
ghế bên bàn bếp.

Benny nhìn Phil mở những ngăn kéo đầy các thứ dụng cụ, găng tay lót

nồi, nắp vung. “Chúng tôi còn hơn là xa cách dần,” Phil giải thích, “hoặc
bất kỳ cách diễn giải nào của anh ấy. Tôi vẫn gọi cho anh ấy hai tháng một
lần, anh biết đấy, nhưng nếu không có cái đó, thì tôi chắc chắn rằng chúng
tôi hoàn toàn chẳng nói chuyện gì với nhau cả. Không phải hằn học gì đâu,
chẳng qua là vì... anh ấy. Con người anh ấy nó thế.”

“Lạ lùng nhỉ,” Benny nói, “bởi vì ông ấy thực sự là một trong những

người dễ chịu nhất để làm việc cùng.”

“Ồ, anh ấy là một người tử tế, anh trai tôi ấy, cái đó thì tôi không tranh

cãi chút nào. Nhưng chắc chắn là anh ấy tách biệt. Này, kể tôi nghe về điều
đó đi,” Phil nói. “Làm việc với Frank thế nào?”

Benny ngẫm nghĩ một lúc về câu hỏi: làm việc cùng Brizz như thế nào

nhỉ? “Thì như tôi đã nói, lúc nào ông ấy cũng hết sức dễ chịu,” Benny nói.
“Ông ấy không phải là một trong những người mà ông làm việc cùng lúc
nào cũng đặt điều bịa chuyện, ông biết chứ?”

Như thế, anh ta nghĩ bụng, thật là một câu trả lời không thỏa đáng cho

câu hỏi của Phil. Anh ta muốn nghĩ ra một câu chuyện hay ho về Brizz để
giúp ông ta có cảm nhận thực sự về người anh quá cố của mình ở chỗ làm,
điều gì đó ông ta đã làm khiến chúng tôi phải thốt lên, Đúng thật là Brizz
Già tử tế tốt bụng, câu đó sẽ hằn sâu lại và trở thành một phần trong ký ức
của Phil. Có điều Benny chẳng nghĩ được gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.