VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 133

Thế là thế chó nào, đúng không? Chị ta không thể mạo hiểm để tôi ở trong
tòa nhà ấy à? Tôi sẽ làm gì chứ, ăn trộm chiếc ghế của Ernie à? Có thể tôi
xuống được đến sảnh cùng với nó bằng thang máy chở hàng. Nhưng tôi vẫn
sẽ phải đẩy nó qua cổng bảo vệ. Làm thế nào tôi có thể ra khỏi tòa nhà với
chiếc ghế của Ernie chứ? ‘Giờ thì nói đi nào.’ Lynn nói với tôi. ‘Anh có gì
để nói nào?’ ‘Được rồi, tôi chỉ muốn biết một điều thôi,’ tôi bảo chị ta. ‘Chị
có biết hay chị đã bao giờ biết gì về các số series chưa?’ Đó là điều tôi hỏi
chị ta. ‘Cụm từ số series có ý nghĩa gì với cá nhân chị không?’ Chị ta phản
ứng như thế nào? Chị ta bảo, ‘Số series à?’ Đúng thế, chị ta nhìn tôi như
thể tôi bị điên rồi vậy. ‘Tôi không biết anh đang nói chuyện gì nữa, Chris,’
chị ta bảo với tôi, ‘số series.’ Cô hiểu chưa - TÔI ĐÃ BIẾT NGAY MÀ!”
Yop rít lên trong tiếng thì thào giận dữ, rồi len lén ném một cái liếc nhanh
về phía cửa trạm in ấn tài liệu. Và với giọng khẽ khàng hơn, “Tôi biết đứt
đuôi đi ấy chứ!
Con mẹ quản lý văn phòng đó đã dựng lên toàn bộ chuyện
này! Đó là hệ thống cá nhân của riêng mụ ta. Chẳng có tí quái nào là chính
thức về cái vụ số series này hết! Mụ ta có một khẩu súng đóng dấu ấy. Cô
biết tôi đang nói về cái gì rồi đấy, thứ có bánh xe ấy? Hóa ra chúng từ đó
mà ra! Những số series! Lynn thậm chí còn chẳng biết gì về chúng cả! Chị
ta bảo chứ, ‘Số series à?’ Thế là tôi kể cho chị ta nghe tất cả về vụ số series,
về việc mụ quản lý văn phòng nghĩ ra chúng như thế nào, kiểm soát tất cả
mọi thứ kiểu như chương trình Big Brother

[20]

hay đại loại thế. Nhưng dù

sao đi nữa, chị ta lắng nghe, rất lịch sự, nhưng rồi chị ta bảo, ‘Thật thế à?’
Và tôi bảo, ‘À, vâng, nhưng…’ tôi cứ tưởng ít nhất thì chị ta cũng cho gọi
mụ quản lý văn phòng quay trở vào và chúng tôi sẽ bắt đầu lại và lần này
tôi sẽ được đối xử một cách công bằng. Nhưng rõ ràng là đừng hòng có
chuyện chị ta sẽ cho tôi làm việc trở lại. Và rồi chị ta bảo tôi là nếu còn
nhìn thấy tôi trong tòa nhà lần nữa, chị ta sẽ phải báo với bộ phận bảo vệ,
họ sẽ gọi cho cảnh sát bắt giữ tôi vì tội xâm phạm. Cô có tin được không?”
Đôi mắt sưng húp, ướt nhoét của Yop như lồi ra nhìn Marcia. Anh ta thực
sự không ở trong tình trạng sức khỏe tốt nhất. “Sau tất cả thời gian của tôi ở
đây,” anh ta tiếp tục. “Thế là lúc đó tôi nghĩ, ‘Ồ, vậy sao? Hừ, đã vậy cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.