VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 226

ý nghĩ rằng một phần của dịp cuối tuần phải được dành cho việc đi thay dầu
và giặt đồ đã đủ khiến những người trong chúng tôi còn đang căng đẫy
bụng sau bữa trưa chỉ muốn nằm ệch xuống hành lang và buộc bất kỳ ai đủ
đần độn đến mức vẫn còn tận tụy làm việc phải đi vòng qua chúng tôi. Như
thế có thể cũng chưa hẳn là tệ. Họ có thể thả đồ ăn xuống người chúng tôi,
hoặc nếu như điều đó là không thể thì kiểu gì mẩu vụn từ những thanh bánh
PowerBar của họ và những túi bỏng ngô bung bằng lò vi sóng chẳng chóng
thì chầy cũng sẽ rơi xuống trong tầm tay với. Cánh nhân viên lao công, vì
cần hút bụi, chắc chắn thế nào cũng lật người chúng tôi lên, để ngăn ngừa
chứng thối loét vì nằm lâu, và chúng tôi có thể tạo ra những món đồ chơi
nhỏ từ những sợi xước rách trên thảm, và những thứ đó, trong những thời
khắc hồi quy cùng cực, chúng tôi có thể bấu vào cho khuây khỏa.

Nhưng mơ mộng thế là quá đủ rồi. Bàn làm việc của chúng tôi đang chờ

đợi, chúng tôi có công việc phải làm. Và công việc là tất cả. Chúng tôi
thích nghĩ rằng nó là gia đình, nó là Chúa Trời, nó là theo đuổi các trận
bóng vào những ngày Chủ nhật, nó là đi shopping với các cô gái hoặc một
chầu bù khú bét nhè vào tối thứ Bảy, rằng nó là tình yêu, rằng nó là sex,
rằng nó là cách chuẩn bị cho khi nghỉ hưu. Nhưng vào lúc hai giờ chiều với
những hóa đơn phải thanh toán và vấn nạn giảm biên chế đang lơ lửng trên
đầu chúng tôi, tất cả chỉ là vì công việc.

Ấy vậy mà có chuyện xảy ra chiều hôm đó khiến thật khó mà tập trung

nổi. Benny Shassburger gọi Joe vào phòng làm việc của mình để thông báo
với anh ta rằng mình vừa nhận được một bức email từ Tom Mota. Dòng
chủ đề viết, “Jim nói với tớ rằng các cậu đang làm một quảng cáo về ung
thư với mục đích từ thiện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.