VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 230

nữa. Hãy sử dụng bất kỳ điều gì trong chuyện này trong quảng cáo của cậu
nếu cậu muốn, và gửi lời chào tất cả lũ khốn kiếp đó. Tom’.”

Bức email đó được truyền đi rất nhanh chóng, và một số người trong

chúng tôi cảm thấy mình đã đoán đúng. Gã đang nói đến chuyện làm một
chai bia với Benny, và gã thấy hối hận như thế nào về cái điều kinh khủng
gã đã nói với Barb. Đó đâu phải là tiếng gầm gừ của một nhân viên cũ đang
sắp sửa giết người để thanh toán sòng phẳng mọi chuyện. Ngay cả Amber,
dù thực sự khiếp đảm bởi tất cả những gì gã viết, cũng miễn cưỡng đồng ý
rằng đó có thể là dấu hiệu về một con người ổn định hơn con người mà cô
ta vẫn hình dung đi vào rồi đi ra khỏi các cửa hàng súng Tinley Park kể từ
ngày gã bị cho đi tàu suốt kiểu Tây Ban Nha. Tuy nhiên, có một điều mà cô
ta không thể nào rũ bỏ được, là mong muốn được biết chính xác Tom đã
làm gì với lũ mèo của mẹ gã.

“Có phải gã chỉ bỏ mặc chúng lại đó như thế khi gã đến đón bà ấy về?”

cô ta hỏi. “Gã không chỉ cứ thế bỏ mặc lũ mèo trong căn hộ, đúng không?”
Cô ta muốn Benny email cho gã để tìm hiểu về số phận của những con vật
bị bỏ rơi, nhưng chẳng có ai cho rằng đó là một ý hay. “Nhưng điều gì đã
xảy ra với chúng nhỉ?” cô ta dai dẳng.

“Ôi, cô có câm ngay cái miệng về lũ mèo khốn kiếp đó không thì bảo,

Amber?” Larry nói.

Chúng tôi biết là có chuyện căng thẳng nội bộ nào đó giữa hai người,

liên quan đến vụ tranh cãi nạo thai chưa ngã ngũ, nhưng không ngờ lại đến
mức này. Rắc rối trên thiên đường rồi, bà con ơi. Những người đang ở
trong phòng làm việc của Amber tại thời điểm đó vội vàng rút lui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.