VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 241

“Hừm, nếu tất cả điều đó là đúng,” ông già nói, “thì có nghĩa là những

sáng tạo sáng tạo các người sáng tạo ra cái sáng tạo sáng tạo.” Tiếp đó là
khoảng im lặng trong lúc Max để cho Jim ngấm điều ông vừa nói. “Và
chính vì như thế,” ông kết luận, “là lý do tại sao ta không hề bỏ lỡ thiên
hướng nghề nghiệp của mình. Đó là một cách sử dụng tiếng Anh quá ư là
ngu xuẩn đến mức không thể nào tưởng tượng nổi.”

Nói đến đó, Max cúp máy.

Jim nghe theo lời khuyên của cha mình và gọi cho Max về quảng cáo

liên quan đến bệnh ung thư. Khi Max nhấc máy, Jim yêu cầu ông tưởng
tượng rằng ông là một phụ nữ vừa mới được chẩn đoán mắc căn bệnh đó.
Khi những từ “ung thư vú” bật ra khỏi miệng anh ta, Jim lại một lần nữa
chắc mẩm rằng anh ta đã gọi điện nhầm người. Max từng ra tay cứu anh ta
trong quá khứ, nhưng liệu một người đàn ông đã dành cả cuộc đời làm việc
trong một trang trại ở vùng quê Iowa thì biết gì về một căn bệnh chủ yếu
thuộc về phụ nữ? Tuy vậy Jim vẫn kiên trì chờ đợi trong lúc Max im lặng ở
đầu dây bên kia. Anh ta muốn biết Max, trên cương vị một người phụ nữ bị
ung thư vú, sẽ thấy điều gì là buồn cười nếu như ông, nói ví dụ, đang lần
giở qua một tờ tạp chí tại phòng khám của bác sĩ. Vẫn là sự im lặng từ phía
Max, thế là Jim giải thích thêm rằng người phụ nữ này có thể đang sốt ruột
chờ đến lượt tên của mình được gọi, tâm trí cô ta có thể đang đặt một nửa
vào những vấn đề khác, nhưng khi cô ta bắt gặp mẩu quảng cáo, cô ta dừng
lại đọc để rồi nó khiến cô ta bật cười. “Điều bọn cháu đang tìm kiếm là có
gì buồn cười ở đó,” anh ta nói. Sau đó anh ta ngừng lời và đặt quả bóng về
bên sân của Max.

“Cái gì buồn cười ở đâu cơ?” cuối cùng Max hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.