VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 35

“Cậu nghĩ tớ định làm gì?” Tom hỏi một cách cường điệu, đúng lúc họ

vừa xuống đến tiền sảnh. “Tớ định đi tìm một công việc mới.”

“Không,” Benny nói. “Ý tớ là ngay bây giờ ấy. Cậu định làm gì ngay bây

giờ?”

Họ ra khỏi thang máy. Tom đã dốc hết bút máy và bút chì ra khỏi một

chiếc ca gã vẫn để trên bàn và giờ thì chiếc ca rỗng không đó là vật sở hữu
duy nhất của gã. Tom dừng lại ở gờ cửa chờ thang máy bằng đá cẩm thạch
và chăm chú nhìn những thang máy khác đi xuống. “Cậu có bao giờ đọc
Ralph Waldo Emerson không?” Tom hỏi Benny. Benny không biết phải
đứng ở chỗ nào. Anh ta kể với chúng tôi là anh ta không biết tại sao họ lại
dừng ở chỗ gờ cửa chờ thang máy. “Cậu đang định làm gì vậy, Tom?” “Hãy
nghe những gì Emerson nói,” Tom nói. Tom bắt đầu trích dẫn. “ ‘Bất chấp
tất cả thói khôn lỏi của chúng ta, bất chấp sự nô lệ vào thói quen đến mức
hủy hoại tâm hồn chúng ta, không thể nghi ngờ một điều rằng tất cả mọi
người đều có những ý nghĩ cao cả’. Cậu đã nghe thấy chưa, Benny? Cậu đã
nghe thấy chưa, hay cậu cần tớ đọc lại cho cậu nghe?” “Tớ nghe thấy rồi,”
Benny trả lời. “Chúng chưa bao giờ biết tớ,” Tom vừa nói vừa lắc đầu và
giơ tay chỉ vào lũ khốn kiếp đó. “Chúng chưa bao giờ biết.”

Thang máy đầu tiên đến, và những người đi ăn trưa từ hãng luật bước ra.

Tom giơ chiếc ca rỗng của gã ra trước mặt họ. “Xin hãy cứu giúp kẻ thất
nghiệp được không ạ?” gã vừa hỏi vừa lắc lắc chiếc ca. “Ôi, xin hãy giúp
đỡ kẻ không nghề nghiệp này được không?”

“Tom,” Benny nói.

“Benny, có cút đi không thì bảo? Hãy giúp tôi với, anh bạn, xin anh làm

ơn? Tôi vừa mới mất việc hôm nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.