VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 386

những gì tôi nhận được từ các cậu? Tại sao các cậu nhìn thấy tôi ăn mặc
như thế này mà lại tỏ ra nghiêm trọng chết cha thế hả?”

“Bởi vì những chú hề kể cũng đáng sợ, tôi đoán thế,” Carl dè dặt. “Ít

nhất là với tôi. Và đặc biệt là khi cậu không biết tại sao người kia lại ăn
mặc như thế.”

“Hừm, có thể là tôi kiếm được cho mình công việc là một thằng hề,”

Tom vừa nói vừa trợn to mắt cho lòng trắng thực sự lồi hẳn ra giữa nền hóa
trang màu đỏ. “Có bao giờ nghĩ vậy chưa?”

“Thật thế à?” Carl hỏi với vẻ hy vọng.

Anh ta muốn gọi cho vợ mình. Ngay khoảnh khắc tên hề bước vào và

ngồi xuống Carl đã biết có chuyện không ổn và muốn có cơ hội được nói
chuyện với Marilynn một lần cuối cùng. Cô mới tốt biết bao. Cô có công
việc rất khó khăn. Cô đã yêu anh ta rất nhiều.

Tom đặt cái ba lô của mình xuống chiếc ghế bên cạnh và chồm người về

phía trước, đan những ngón tay vào nhau và đặt hai bàn tay nắm lại trên
cạnh bàn của Carl. “Để tôi hỏi cậu một câu hỏi nghiêm túc nhé, Carl, và
cậu phải trung thực với tôi, được chứ? Cậu nói thật với tôi. Lũ chó chết các
cậu nghĩ tôi quay lại đây để tập bắn bia, đúng không? Nói thật - tất cả mọi
người đều dự đoán như thế, đúng không?”

Mụ mẫm, và miễn cưỡng phải nói ra bất kỳ điều gì, Carl không biết đưa

ra câu trả lời khôn ngoan nào.

“Hãy trả lời câu hỏi đi, Carl. Câu hỏi đơn giản mà.”

“Ừm,” Carl bắt đầu, “một vài người...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.