VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 391

người xuống để húp lấy dòng soda đang rít xèo xèo trước khi nó tràn ra
ngoài.

Họ ngồi trong yên lặng. Sau đó chị lại nói với anh ta về những chuyện họ

đã đề cập đến ngày hôm qua khi Genevieve đã ra khỏi phòng - hội viên nào
sẽ giám sát nỗ lực giành hợp đồng mới, và những cách thức mà theo đó anh
ta, Joe, sẽ cần phải tăng cường và gánh vác nhiều trách nhiệm hơn.

“Tôi hỏi chị một câu được không?” anh ta nói.

“Tất nhiên.”

“Hôm qua tại sao chị lại nói dối về chuyện đó với Genevieve, và rồi lại

nói thật với tôi sau khi cô ấy đi khỏi?”

Chị nhấc hai ngón tay của mình ra khỏi thái dương và biến chúng thành

một kiểu nhún vai rồi quay chúng trở lại thái dương mình. “Tôi chỉ không
muốn họ biết về chuyện đó cho đến giây cuối cùng có thể được,” chị trả lời.
“Tôi muốn ở trong bệnh viện dưới tác dụng của thuốc mê trước khi họ bắt
đầu bàn tán.”

Anh ta gật đầu. “Có thể hiểu được.”

“Và tôi biết tôi có thể tin tưởng cậu sẽ giữ kín cho riêng mình.”

Họ ngồi trong yên lặng, âm thanh duy nhất là tiếng rì rì mát lạnh từ chiếc

máy bán hàng ở phía xa.

“Cũng chẳng phải tôi tin mình có thể thoát được,” chị nói. “Tôi sẽ mê

man sâu, rất sâu và giọng nói của họ có lẽ vẫn sẽ len lỏi vào được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.