VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 422

“Không đùa chứ,” Benny nói.

“Tôi lại cứ tưởng anh tự làm chuyện đó,” Jim Jackers nói.

“Không,” Joe nói.

“Jim, hãy nghĩ mà xem,” Karen nói. “Tại sao Joe lại làm thế với phòng

làm việc của anh ấy chứ? Lạy Chúa.”

“Tôi không thể nói với anh là tôi đã hỏi anh ta bao nhiêu lần, Joe,”

Benny nói. “Tôi nói, ‘Tom, thôi nào, anh bạn, nói thật cho tôi biết đi. Vụ
tường phòng Joe là anh làm đúng không?’ Lần nào anh ta cũng chối phắt.”

Tom cố gắng tự biện bạch cho mình. “Tôi không chịu tuân theo,” gã nói

với Joe. “Khi ai đó nói điều gì đó ngu xuẩn, mọi người đều mỉm cười rồi
ngượng nghịu lắc đầu. Nhưng tôi, tôi bảo họ như thế là ngu xuẩn. Tất cả
mọi người đều nghe cùng một đài phát thanh khốn kiếp. Quỷ tha ma bắt trò
đó đi. Tôi ở lại muộn và đi qua bàn làm việc của mọi người rồi xoay núm
vặn. Tôi mặc ba chiếc áo phông chồng lên nhau suốt một tháng, Joe, vì tôi
không hề bị dắt mũi và tôi muốn mọi người biết thế. Tôi học được tất cả
những điều đó từ việc đọc Emerson. Tuân theo tức là đánh mất linh hồn
mình. Vì thế tôi phản kháng bất kỳ lúc nào có cơ hội và tôi bảo họ biến mẹ
đi cho và cuối cùng họ sa thải tôi vì điều đó, nhưng tôi nghĩ, Ralph Waldo
Emerson sẽ tự hào về Tom Mota.”

Genevieve lên tiếng từ phía cuối bàn họp. “Anh ta hài lòng với bản thân

à?”

“Không, anh ta không hài lòng với bản thân mình,” Joe nói. “Chờ đã.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.