VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 470

quên. Tôi vẫn còn giữ lá thư. Cậu ấy gọi đất nước này là nền cộng hòa tốt
đẹp nhất từng bắt đầu lụi tàn. Đó chính xác là những lời của cậu ấy. Tôi vẫn
còn giữ nó. Cậu ấy đã rất tự hào rằng họ cho cậu ấy vào một sư đoàn thiện
xạ đặc biệt.”

“Tôi nghĩ chắc không có ai ngạc nhiên là Tom ngắm đích tốt,” Carl nói.

Những giọt nước đọng trong mắt Janine thật quen thuộc, bất chấp cả cái

áo da mới. “Và có lẽ cậu ấy đã là một người lính tốt nữa - cậu có nghĩ vậy
không, Carl?”

“Kỷ luật là điều mà cậu ấy đã cần trong suốt ba mươi bảy năm. Ít nhất đó

cũng là cách cậu ấy diễn tả với tôi,” Carl nói.

“Như thế vẫn còn là rất trẻ,” Janine nói. “Ba mươi bảy.”

“Vâng,” Carl đồng ý. “Rất trẻ.”

“Chuyện gì đã xảy ra?” Benny hỏi. “Chuyện gì đã xảy ra với anh ta?”

Mọi người gọi martini để tưởng nhớ Tom, và nâng cốc chúc mừng gã

như một người yêu nước và một học giả, một quân nhân tốt, và một công
dân tệ hại của giới công sở. Chúng tôi cảm ơn gã vì đã gửi những bức email
kỳ quái, vì những trò hề phát tiết từ việc gã nốc hai ly martini trong bữa
trưa, và vì tất cả những trò điên khùng rồ dại mà bây giờ nhìn lại mới thấy
đã mang lại cho chúng tôi rất nhiều niềm tiêu khiển, không có chúng những
buổi chiều của chúng tôi chắc hẳn đã dài hơn và cuộc sống của chúng tôi
càng nhạt nhẽo hơn. Gã đã chết vì đạn của quân mình tại Afghanistan.

“Vì Tom,” chúng tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.