VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 48

dành cho tôi đấy. Đây là trò chơi của bọn thanh niên. Tôi thì quá tuổi rồi.
Ai sẽ thuê tôi nếu tôi bị hót đi chứ? Tôi thấy không còn lựa chọn nào khác
ngoài việc phải thành thật, thế là tôi bảo mụ ta, ‘Được rồi, nghe này. Cái giá
sắt này, đúng không? Tôi sẽ mang nó trở lại phòng Tom. Tôi hứa đấy. Tôi
xin lỗi.’ Và mụ ta bảo, ‘Nhưng anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi. phải
là của anh ta không? phải anh đã lấy nó không?’ Vậy là các cậu biết đến
lúc này thì tôi nghĩ gì rồi đấy. Tôi đã cố gắng ít nhiều tỏ ra trung thực với
mụ ta. Nhưng vẫn không ăn thua gì. Mụ ta chẳng qua cũng chỉ là một kẻ
quan liêu. Thế là tôi bảo thế này, tôi mới bảo chứ, ‘Tất cả những gì tôi biết
là, nó đã ở đây khi tôi đi ăn trưa về.’ Và mụ ta bảo, mụ ta nhìn đồng hồ, rồi
mụ ta bảo, ‘Bây giờ mới là mười giờ mười lăm.’ Và tôi bảo, ‘Sao cơ?’
‘Mười giờ mười lăm phút sáng,’ mụ ta bảo. ‘Anh đi ăn trưa lúc, mấy giờ
nhỉ? Chín rưỡi à?’ Sau đó mụ ta chỉ vào cái giá sắt và mụ ta bảo, ‘Và tôi
đoán tất cả những quyển sách này cũng chỉ vừa mới xuất hiện khi anh đi ăn
trưa về, đúng không? Bữa trưa lúc chín rưỡi của anh ấy?’ Và tôi không nói
gì hết, thế là mụ ta bảo, ‘Vậy còn cái ghế xinh xẻo anh đang ngồi trên thì
sao? Nó cũng đột nhiên ở đâu đó hiện ra à?’ Và tôi không nói gì cả, thế là
mụ ta bảo, ‘Tôi sẽ quay lại sau khi tôi có cơ hội kiểm tra lại số x của anh.
Tôi gợi ý rằng nếu đây là giá sắt của Tom thì anh phải trả nó lại trong
phòng của anh ta ngay lập tức. Và tương tự như vậy với bất cứ thứ gì thuộc
về Tom.’ Và đó là lúc tôi bảo mụ ta, ‘Ê này, khoan cái đã, thưa quý cô. Ý
cô là sao, thuộc về Tom? Không có gì thuộc về Tom hết. Tom chỉ làm việc
ở đây thôi. Không có gì từng thuộc về Tom cả. Không có gì thuộc về bất kỳ
ai
ở đây cả, bởi vì họ có thể lấy nó khỏi các bạn như thế đấy.” Yop búng
ngón tay đánh tách một cái. “Nghe con mụ đó trả lời như thế nào nhé,” anh
ta nói. “ ‘Ừ, xin lỗi, thì không,’ mụ ta nói. ‘Tôi e là tất cả những thứ này
thuộc về tôi’.”

Yop chìa tay ra như van vỉ, mắt anh ta trợn tròn. Anh ta chờ đợi chúng

tôi cũng phẫn nộ trước việc mụ quản lý văn phòng dám nói một câu như
vậy, nhưng sự thật thì, nó hoàn toàn không làm chúng tôi ngạc nhiên chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.